Hai ngày nay Minh Trăn không ngủ cùng với Kỳ Sùng.
Mới đầu Minh Trăn cảm thấy cả người đều khô nóng, sau đó lại mơ một chút giấc mơ mông lung không rõ ràng.
Mấy tháng trước, Thiên Cầm và Tân Dạ thấy quan hệ của Kỳ Sùng và Minh Trăn càng ngày càng thân, lo ở phương diện đấy Minh Trăn sẽ bị thương hoặc có bóng ma tâm lý với chuyện đó, cho nên nàng ấy cảm thấy cần nói chuyện này.
Tuy Minh Trăn không để trong lòng nhưng đương nhiên nàng hiểu.
Sau khi tỉnh lại thì bản thân đầy mồ hôi, Minh Trăn miệng đắng lưỡi khô, rung chuông cạnh giường.
Thiên Cầm từ ngoài đi vào: “Cô nương, làm sao thế?”
Minh Trăn ôm chặt ng.ực, sắc mặt ửng hồng: “Ta cứ thấy rầu rĩ mãi, ngươi mang cho ta một ít nước đi, phải thật lạnh.”
Thiên Cầm không dám cho nàng uống nước lạnh nên lấy một chén nước ấm. Sau khi Minh Trăn uống xong, Thiên Cầm cảm thấy y phục của nàng đều bị ướt, mới tiến lên sờ sờ trán Minh Trăn: “Có phải cô nương thấy ác mộng gì không? Thấy ác mộng gì thế?”
Minh Trăn lắc đầu: “Không sao, ta đi lau người một chút, ngươi thay đồ trên giường đ.”
Bởi vì hơi lạnh nên bớt một chút hơi ẩm.
Thiên Cầm nhìn qua, mũi giật giật: “Trên người cô nương thơm quá, đây là mùi hương gì thế?”
Trên người Minh Trăn có là mùi hương nhưng mùi hương đó là mùi gì, Thiên Cầm và Tân Dạ đều nghĩ một chút, vô duyên xuất hiện một thứ mùi hương rất đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quan-sung/2536916/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.