Edit: Lạc Thần
Ban đêm Tây Bắc theo thời gian ngày càng lạnh, cát chìm nổi trong gió, tiếng vó ngựa bộc phát dồn dập.
Tiếng vang trầm thấp "Oa ——" ở trong bóng đêm, quạ đen với cánh chim đen nhánh cùng với màn trời hoàn toàn hòa hợp, thoát khỏi những ngày uất ức tối tăm vừa qua, rốt cuộc hiện ra tư thái mạnh mẽ hiên ngang, bay lượn trong gió cùng với chủ nhân mang mặt nạ vàng làm người khác chú ý.
Tông Đình cưỡi ngựa rất nhanh, Vũ Viên ở phía sau liều mạng đuổi theo, nhưng thủy chung không cách nào chân chính đuổi theo kịp.
Trong lòng của thiếu niên khôi ngô cũng là xù xì, trong lúc nhất thời cũng không thể suy nghĩ ra vì sao Tông Đình phải giả bộ tàn phế. Nhưng bất luận như thế nào, rốt cuộc trong lòng hắn cũng rất vui mừng, dù sao từ nhỏ hắn đã ngưỡng mộ biểu ca, nghe nói biểu ca tàn phế, hắn thậm chí một lần muốn chết muốn sống, lần này thấy biểu ca đã khôi phục lại phong thái thường ngày, chính mình cũng không khỏi chấn phấn.
Túc Châu ngay trước mắt, nhưng cửa thành lại khép chặt, có thể thấy được bên trong thành thế cục khẩn trương.
Hai người Tông Vũ ở ngoài thành dừng lại tại một khách điếm nào đó, một con chim bồ câu trắng như nắng sớm đối nghịch với bóng tối bay vào trong khách điếm, dừng ở cửa sổ thầm thì khẽ gọi. Vũ Viên từ trên giường nhảy dựng lên, bắt con chim bồ câu này cởi xuống cuộn giấy liền lượn quanh đi ra sau tấm bình phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-nu/2539521/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.