Editor: Thư
Ngọc Môn quan mới vừa đón bình minh ; hướng đông vẫn là bình nguyên Quan Trung khát khô cả cổ, mặt trời nhanh chóng nhô lên hoàn toàn, còn chưa vào hạ đã cảm thấy nóng ran; xa hơn về phía đông là Lôi Vũ sau đó kết thúc ở Sơn Đông, bạch quang thảm đạm phủ xuống, hiểm họa bên ngoài xếp thành hàng dài.
Trong nồi lớn cháo mới vừa sôi, mùi thơm của lương thực không chút chờ đợi mà tràn ra, đám người liền bắt đầu không thể kềm chế được. Một nồi lớn khác dùng để đun thuốc cũng bắt đầu sôi, cũng có người đang chờ một chén thuốc phòng dịch. Đám quan binh duy trì trật tự, mặc dù nhiều người, nhưng tất cả đều có cảm giác cực kỳ an tâm.
Lý Thuần Nhất cùng Nhan Bá Tân thuận lợi mượn lương thực dược liệu cứu tế từ phủ Duyện Châu đến, mỗi ngày ký phát, ghi chép sổ sách, từng hạt gạo một cũng như từng loại dược liệu, muốn sử dụng cái gì phải được an bài trước cũng cần có ấn ký của người chưởng phát, nghiêm khắc bảo đảm lương thực dược liệu tai ương được dùng đúng chỗ. Cùng lúc đó, việc khơi mương thông dòng thoát nước cũng không chút sơ xuất, dù sao kéo thêm một ngày, thì sẽ trễ một ngày cho vụ mùa gieo giống cùng kì hạn thu hoạch.
Công việc trợ giúp ở phủ Sơn Đông đã tiến vào quỹ đạo, mặc dù phóng tầm mắt nhìn trời đất tiêu điều thì cảm giác vẫn như cũ, nhưng cảm giác tuyệt vọng mờ mịt trong tim của ban đầu đã đi xa cùng dông tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-nu/2539526/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.