Lúc trước Thanh Thiển hỏi mượn bà nội sổ hộ khẩu, bà nội không đồng ý vì muốn tạo một cơ hội cho Diễn Chi.
Nhưng nhiều ngày trôi qua rồi mà Diễn Chi chẳng có một chút thay đổi…
Bà nội thở dài ngao ngán.
Cứ để Thanh Thiển bị người còn không rõ lòng mình như Diễn Chi làm tổn thương mỗi ngày.
Thà rằng bà nội không bắt ép.
Cứ để cho hai người ly hôn.
Mặc kệ Diễn Chi như nào, nhưng ít nhất cuộc sống của Thanh Thiển sau này sẽ tốt hơn một chút.
“Bà nội!” Mộ Diễn Chi tức giận.
Nói chuyện ly hôn, ý bà nội là đồng ý đưa sổ hộ khẩu cho anh sao?
Rõ ràng mới dạo trước bà nội đã đồng ý với anh sẽ giấu kĩ sổ hộ khẩu, chắc chắn không đưa cho Bùi Thanh Thiển!
Mộ Diễn Chi bước nhanh đuổi theo bà nội, muốn hỏi tại sao bà nội lại đổi ý.
Ánh mắt nhìn Bùi Thanh Thiển đi theo sau…
Bỗng nhiên hết tâm trạng hỏi.
Nếu hỏi bà nội mà có mặt Bùi Thanh Thiển ở đây, chắc chắn Bùi Thanh Thiển sẽ biết anh ngầm làm những chuyện kia.
“Gọi cái gì mà gọi?” Bà nội tức giận nói: “Bây giờ bà nghe thấy giọng cháu là thấy bực!”
Mộ Diễn Chi: “...”
Mọi người đi tới giữa phòng khách.
Bà nội ngồi xuống ghế sô pha, vỗ vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh mình: “Thanh Thiển, qua đây ngồi với bà nội.”
Bùi Thanh Thiển ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh bà nội.
Tần Như ngồi bên cạnh Bùi Thanh Thiển.
Cố Thừa Viễn thấy ba người phụ nữ ngồi xuống hết, không một ai bắt chuyện với anh ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-mo-muon-tai-hon/937376/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.