Mấy hôm nay tâm trạng Nhất Bác thật lạ, luôn lo lắng không yên.... thấp thỏm, luôn không an tâm khi không thấy Tiêu Chiến, anh rất sợ cậu có chuyện gì đó không lành. Anh vuốt tóc cậu, đưa ly nước cho cậu uống, rồi ôm cậu lại.
" Hôm nay em có đau đầu không? Em đã uống thuốc chưa? "
" Dạ uống rồi, hôm nay em không đau "
Nhất Bác ôm Tiêu Chiến thật chặt, cứ ngư sợ con thỉ này chạy mất vậy, hôm nay anh không nói nhiều cũng chẳng trêu cậu bự mọi ngày, chỉ im lặng ôm cậu, thật bình yên.
Uyển Du và Sơ Niệm dưới kia không nghe thấy động tĩnh gì cả, hai ả cực kỳ tức giận.
" Thật sự không có cách bào khiến anh ta nổi giận với nó hay sao? "
" Bình tĩnh đi rồi sẽ có cách "
Uyển Du tức giận hậm hực bỏ đi, đi ngang qua hồ cá của Tiêu Chiến, ả rực giận tiện tay ném hết đống đồ ăn vào hồ cá. Cá vốn ăn tạp, thấy đồ ăn liền bơi lại ăn. Sáng hôm sau, Tiêu Chiến đi xuống nhà, như thường ngày cậu lại cho cá ăn.
" Cá ơi, A Chiến lại cho cá ăn nè "
Tiêu Chiến nhìn vào hồ cá.... chưa đầy 3 giây cậu đã khóc òa lên. Cá của cậu không bơi nữa, xác cá nổi trên mặt nước.
" A Chiến.... em sao vậy? Sao lại khóc? "
" Cá.... cá của em.... chết rồi.... huhu "
" Chắc nó già rồi nên chết.... A Chiến ngoan.... nín đi nào, nghe anh nha "
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hau-nho-cua-vuong-tong/2981564/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.