Kế Dương lườm Nhất Bác rồi ngồi xuống cạnh Tiêu Chiến. Nhất Bác nhìn thấy dấu vết đỏ trên cổ Kế Dương, sao mà qua mắt anh được.... rõ là đêm hôm qua rất kịch liệt đi.
Nhất Bác hôn Tiêu Chiến một cái rồi đi lên lầu. Sơ Niệm mang nước đến cho Kế Dương, thấy dấu vết đỏ trên cậu cô ta lườm càng lợi hại hơn. Kế Dương bị nhìn đến khó chịu.
" Cô nhìn cái gì? nước có độc sao? "
Kế Dương khó chịu dập mạnh ly nước cho văng ra, liếc lại cô ta, thái độ này là của người hầu đối chủ nhà sao? Cô ta cúi đầu đi xuống, lòng thầm mắng chửi.
" Đợi đi.... rồi tao sẽ giết chết mày.... Tống Kế Dương "
Cô ta đi được vài bước thì thấy Hạo Hiên đang đi vào.... liền ngăn lại.
" Lâu nay không thấy anh.... có phải anh vẫn giận em vì chuyện tối hôm đó? "
" Đừng nên suy diễn quá nhiều "
Sơ Niệm nắm tay Hạo Hiên, còn ôm anh, ôm thật chặt, làm anh khó chịu, anh cố gắng đẩy cô ta ra.
" Hai người làm gì vậy? Mau buông ra. Không có liêm sỉ hay sao? Anh ấy không thích cô sao cô cứ đeo bám mãi vậy hả? "
Kế Dương đi lại kéo cô ta ra khỏi Hạo Hiên rồi tát coi ta một cái rõ đau. Cô ta vừa bị tát vừa bị mắng, cô ta giơ tay tính đánh lại Kế Dương thì bị Hạo Hiên cản lại, anh kéo Kế Dương đi mất. Cô ta đứng nhìn theo, nghiến răng, nước mắt rơi âm thầm ghi hận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hau-nho-cua-vuong-tong/2981562/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.