" A Chiến à.... em sao vậy? Sao lại khóc chứ "
" Huhuhuhu.... ''
" Ngoan.... nói.... đừng làm anh lo "
" Anh mắng em.... huhu.... "
5 giây hoang mang.... anh mắng cậu? Anh mắng cậu khi nào mà anh không biết?
" Anh mắng em khi nào chứ? "
" Chưa nhưng lát nữa em nói ra anh sẽ mắng em "
" Sao anh lỡ mắng A Chiến được chứ? Ngoan nào, anh hứa sẽ không mắng em được chưa? Mau nói nào "
" Anh hứa rồi đó, không mắng ''
" Rồi mà.... không mắng, nào nói anh nghe xem "
Nhất Bác đỡ Tiêu Chiến ngôi dậy lau nước mắt.
" Em bị đau răng.... đau lắm huhu.... "
" Sao tự nhiên lại đau chứ? Có phải em.... "
" Tại em ăn kem nhiều.... lạnh nên đau.... huhuhu.... "
" Anh đã bảo em đừng ăn rồi mà, sao em không nghe hả? ''
Nhất Bác tức giận nói hơi lớn tiếng với Tiêu Chiến.
" Huhu.... đó thấy chưa? Anh đã hứa là không mắng mà... hức ''
" Anh.... được.... anh thua em "
Nhất Bác tức quá mà, con thỏ này.... anh đã hứa là không mắng cậu rồi nên bây giờ anh không thể mắng cậu được, anh là người nói 1 là 2 mà, sẽ không nuốt lời. Thông minh lắm, sợ anh mắng nên bắt anh hứa từ trước rồi mới nói. Anh bây giờ phải tuân thủ lời hứa không mắng cậu, nhưng anh là tức giận lắm rồi. Cậu ngày càng cứng đầu, chẳng chịu nghe lời anh nói nữa, anh tét mông cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hau-nho-cua-vuong-tong/2981555/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.