Từ sau cái lần từ Mỹ trở về là Kế Dương đã gọn đồ qua nhà Hạo Hiên ở luôn rồi. Hạo Hiên từ nhà Nhất Bác về thì thấy Kế Dương nằm ôm bụng mà khóc. Anh lo lắng liền vội bỏ đồ chạy đến chỗ cậu xem xét.
" Kế Dương em sao vậy? "
" Em đau bụng quá "
" Lại ăn gì bậy? ''
" Chỉ ăn mỗi bim bim ''
" Ăn bao nhiêu? "
" Hì hì.... "
" Bao nhiêu? "
" Dạ 20.... khoảng.... khoảng 20 "
" Em định ăn thay cơm sao? ''
Hạo Hiên thở dài đi lại tủ lấy thuốc mà mẹ anh chuẩn bị cho Kế Dương lúc về nước, bà sợ anh không chăm sóc đàng hoàng cho con dâu mình đây mà. Hạo Hiên cho Kế Dương uống thuốc.
" Em uống khoảng 15 phút sau sẽ đỡ hơn "
Hạo Hiên đút thút cho Kế Dương uống, vô tình đầu lưỡi của Kế Dương chạm nhẹ vào đầu ngón tay của anh, liếm nhẹ, làm cho cả người anh nóng hẳn lên, cảm thấy không ổn. Sao hôm nay phòng đột nhiên nóng như thế. Anh bình tĩnh lại đỡ Kế Dương nằm xuống, bụng vẫn lân lân đau.
" Hạo Hiên.... bụng em đau.... "
" Còn đau lắm sao? "
" Ừm "
Hạo Hiên lật áo Kế Dương lên nhẹ nhàng xoa xoa bụng để Kế Dương thoải mái hơn.... nhưng rồi.... chỗ đó phản ứng.... anh là đang cố kìm chế.... rất cố vì Kế Dương đang mệt. Trong lúc suy nghĩ tay anh đã đưa lên ngực Kế Dương lúc nào không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hau-nho-cua-vuong-tong/2981557/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.