Sau khi cơm canh đã được hâm nóng, Lợn cũng vừa tắm xong, Mận dọn lên, trên bàn chỉ bày đúng hai món đơn sơ là canh ngót, cà pháo muối chua kèm với một niêu cơm nóng.
Ấy thế mà Lợn vẫn ăn một cách ngon lành. Lợn chăm chú ăn còn Mận thì nhìn Lợn, Lợn không quen khi đang ăn mà bị người khác nhìn nên buông đũa xuống hỏi Mận.
Bộ trên mặt tui dính cái gì mà Mận nhìn dữ vậy?.Không, làm gì có... Chỉ là....Là gì?. Mận có gì không ổn sao?Lợn để ý thấy sự khác thường trong ánh mắt của Mận. Lời nói không thể thoát ra khỏi miệng, lòng Mận như có tảng đá đề lên, trĩu nặng vô cùng.
- Không có gì, chỉ là em hơi mệt tí thôi.
Mận đáp, hơi gượng gạo.
Lợn nhìn Mận với đôi mắt đầy sự quan tâm với tư cách là một người bạn. Hẳn là Lợn đã nhận ra sự khác lạ trong cử chỉ lời nói của Mận, nhưng Lợn chỉ dám giữ suy nghĩ cho riêng mình chứ không có gan hỏi thẳng.
Nếu Mận thay đổi thì cứ để vậy đi, cố hỏi thêm làm gì chỉ gây thêm phiền phức, Lợn cực thích Mận của bây giờ hơn, điểm tĩnh, ít gây chuyện, không quản lý chồng quá mức và ghen tuông vớ vần, quá tốt rồi, bữa cơm hồm nay tuy đạm bạc nhưng mà ngon hơn nhiều.
- Thế Mận đói không? Bới cơm rồi ăn chung với tui đi, cơm còn nhiều lắm.
Lợn cố gắng làm không khí trở nên dễ chịu hơn.
- Không ạ, em còn no.
Mận nói sao nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-nha-ho-bui/3621024/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.