Lăng Thiên sau khi ra khỏi đại lao thì lập tức phi ngựa đến doanh trướng của Lãnh Nguyệt Thanh để nghị sự. Cũng đã ba tháng trôi qua, tin tức nơi biên ải càng ngày càng ít dần, Diệp Mẫn vì sự mất tích của Lăng Sở Hương mà suy sụp hẳn, mọi gánh nặng gia đình đều đặt lên vai Lăng Sở Nhược.
Những ngày đầu đúng là có chút khó khăn với nàng nhưng may nhờ có lão quản gia nên cũng không quá vất vả. Lăng Sở Nhược đến bây giờ mới hiểu thì ra trong phủ lại có nhiều việc như vậy, trước nay những việc này đều do Diệp Mẫn đảm nhiệm, trải qua biến cố vừa rồi, ác cảm của nàng đối với Diệp Mẫn đã không còn quá nhiều
"Xoảng"
"Tiểu thư, người làm sao vậy?"
Nghe thanh âm đổ vỡ phát ra từ thư phòng, Thanh Vũ vội vã chạy vào. Lăng Sở Nhược cả ngày hôm nay tâm trạng bồn chồn không yên, đụng đâu hỏng đó. Linh tính của nàng rất nhạy, không phải tự nhiên mà khó chịu như vậy, nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó
"Vũ nhi, có tin gì của phụ thân không?"
Thanh Vũ lo lắng cầm tay Lăng Sở Nhược, xác định nàng không bị thương mới thả lỏng ra.
"Không có, tiểu thư lo lắng quá rồi, có lẽ do quá bận rộn nên lão gia mới không có thời gian viết thư cho người"
Thanh Vũ có chút chột dạ khi nghe nói đến lão gia. Vừa rồi nàng ra ngoài có nghe được những tin tức không tốt, với tính tình của Lăng Sở Nhược, chỉ e là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-thai-tu-dai-nhan/4081814/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.