Lăng Sở Nhược nhíu mày tỉnh dậy, tiếng người qua lại cười nói thật là ồn ào, nàng không thể tiếp tục ngủ được
"Vũ nhi, có chuyện gì vậy?"
Nói ra liền cảm thấy có chút không đúng, Lăng Sở Nhược từng chút khôi phục thần trí. Ngày hôm qua nàng cũng Hoàng Kỳ lên núi hái thuốc thì gặp phải hắc y nhân, nàng còn nhớ rõ Hoàng Kỳ đã thua, vậy bây giờ nàng đang ở đâu? Lăng Sở Nhược hoảng hốt ngồi dậy, một nữ nhân ăn mặc khá kiệm vải bước tới, trên tay vẫn còn cầm chậu nước nóng vui mừng hét lên
"Thần y đã tỉnh rồi, mau gọi tướng quân"
"Thần y? Tướng quân? Cô nương à, đây là đâu vậy?"
Lăng Sở Nhược sợ hãi nhìn xung quanh, căn phòng xa hoa lộng lẫy như vậy cả đời nàng cũng chưa từng nhìn thấy, hơn nữa cách bài trí cũng rất kỳ lạ, ít nhất ở Tiêu Châu cũng sẽ không có nơi nào cách bài trí như vậy. Lăng Sở Nhược nhìn y phục chỉ còn lại trung y, sắc mặt lập tức ửng hồng khó chịu.
"Bẩm thần y, nơi này là kinh đô Triệu quốc, đây là phủ tướng quân"
Nữ nhân cầm chậu nước nóng cung kính đưa lên. Lăng Sở Nhược vẫn chưa hết bàng hoàng, thẫn thờ nhìn đám tỳ nữ bận rộn đi qua đi lại. Triệu quốc mặc dù không xa Thục quốc nhưng khí hậu lại rất khác biệt, thảo nào y phục của bọn họ lại phóng khoáng đến vậy, hở đến tận nửa ngực
"Thần y, có cần nô tỳ hầu hạ rửa mặt thay y phục không ạ? Tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-thai-tu-dai-nhan/4081815/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.