Rau trong miệng hình như càng nhai càng dở, Lâm Miểu nghe thấy Hoắc Dữ Xuyên thản nhiên nói: "Sao lại không vừa, giường lớn thế cơ mà."
Không ngờ Hoắc Dữ Xuyên thật sự tính toán như vậy, Lâm Miểu hơi cáu, ngủ chung với Hoắc Dữ Xuyên còn được, nhưng cậu có quen vợ hắn đâu, còn lâu mới thèm ngủ chung với bọn họ.
"Tớ không thích ngủ chung với người khác."
Hoắc Dữ Xuyên đang gắp thức ăn bỗng dừng lại rồi ngước mắt nhìn cậu, "Chẳng phải đêm nào cậu cũng ngủ chung với tớ à?"
Lâm Miểu nghẹn họng, sau đó vội nói: "Hai người thì được, ba người thì không."
Hoắc Dữ Xuyên: "Thêm tiền cũng không được sao?"
Lâm Miểu trầm mặc một hồi, "Thêm bao nhiêu?"
Hoắc Dữ Xuyên: "Chờ tớ kết hôn rồi tính."
Hắn liếc nhìn rau trong chén Lâm Miểu, "Sao chỉ ăn rau thôi vậy?"
Lâm Miểu nhếch miệng, "Tớ đang giảm cân."
Hoắc Dữ Xuyên lại hỏi: "Cậu không vui à?"
Lâm Miểu ăn cơm, rầu rĩ nói: "Hơi hơi."
Hoắc Dữ Xuyên: "Sao thế?"
Lâm Miểu suy tư một lát rồi nghiêm túc phân tích: "Chắc vì cậu sắp kết hôn mà tớ còn chưa có bạn gái nữa."
Cậu nghĩ đàn ông vẫn hay ganh đua mấy chuyện này mà.
Hoắc Dữ Xuyên im lặng ăn cơm tiếp.
Ban đêm Lâm Miểu đi làm ở "Mạc Sắc", cứ tự hỏi Triệu tiểu thư mà Hoắc Dữ Xuyên xem mắt có ngoại hình thế nào, họ có đi ăn món gì ngon không, nếu đồ ăn dở quá thì cô có mắng Hoắc Dữ Xuyên không, sau đó không kết hôn với hắn nữa......
Thấy cậu lơ đễnh, Hứa Nguyệt hỏi cậu bị sao, có phải làm hai việc mệt quá không?
"Sau khi việc kia hết hợp đồng thì nghỉ cho khỏe đi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]