Buổi sáng ngủ dậy, Lâm Miểu vào toilet rửa mặt, vừa ngẩng đầu lên nhìn mình trong gương thì thấy môi có vẻ hơi sưng.
Cậu băn khoăn nghĩ chẳng lẽ mình bị côn trùng cắn sao?
Cậu đi xuống lầu tìm Hoắc Dữ Xuyên, "Hoắc Dữ Xuyên, hình như môi tớ sưng lên thì phải."
Hoắc Dữ Xuyên ngồi trước bàn ăn, ung dung cắn sandwich, "Hay là cậu tự cắn mình trong lúc mơ?"
Lâm Miểu nghĩ ngợi, không nhớ nổi đêm qua mình mơ thấy gì, "Chẳng nhớ nữa."
Cậu đi tới trước mặt Hoắc Dữ Xuyên, "Cậu nhìn xem có sưng rõ lắm không?"
Hoắc Dữ Xuyên ngồi im, một lát sau mới nói: "Không có."
"Vậy là tốt rồi," Lâm Miểu ngồi xuống ăn sáng, "Nếu không sẽ bị đám Tưởng Nhạc Minh cười chết."
Hoắc Dữ Xuyên: "Chẳng phải sáng nay cậu không có lớp à?"
"Bài tập nhóm của bọn tớ vẫn chưa làm xong," Lâm Miểu uống sữa rồi nói, "Nên phải đi bàn bạc với tụi nó."
Bốn người trong ký túc xá đều học ngành tài chính, bài tập nhóm lần này vẫn chưa chọn được đề tài, Hà Duật cảm thấy không thể trì hoãn được nữa mà phải quyết định trong sáng nay.
"Lúc đầu Tưởng Nhạc Minh và Chu Trác đòi đi chơi bóng rổ, sau khi bị Hà Duật trừng một cái thì bỏ bóng rổ vào toilet luôn."
Chu Trác là một người bạn cùng phòng khác của họ.
Hoắc Dữ Xuyên nhìn sữa dính trên khóe môi cậu, đưa tay quệt một cái rồi đứng dậy đi.
Lâm Miểu cứ tưởng mình dính sữa đầy miệng nên vội vã rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-that-nho-mon/3740617/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.