Ngọc Hành ở trong hố đất lôi kéo hao phí hơn nửa canh giờ, rốt cuộc rút được đoạn xương kia ra. Kéo đoạn xương lên mặt đất nhìn xem, mới biết hoá ra đoạn xương cốt này lớn như thế. Mặc dù đã hư thối rất nhiều nhưng toàn bộ chiều dài cũng dài hơn chiều cao của Ngọc Hành. Đây hoàn toàn không giống xương cốt của động vật bình thường!
"Đây là thứ gì?" Thất hoàng tử cực kỳ khiếp sợ. Một đời này hắn liên tiếp gặp được đạo nhân, biết được đạo pháp thế gian kỳ diệu, lại thấy linh vật có linh thức có thể động đậy, hiện tại vậy mà lại thấy hài cốt động vật thế gian chưa bao giờ gặp qua! Như thế xem ra, đối với tất cả mọi việc trên thế gian này, hắn thật ra hiểu biết cực kỳ ít ỏi!
Hoa la dơn ở đằng kia khoa tay múa chân nói: Ta cũng không biết đây là xương gì. Khi ta mở linh trí thì nó đã ở phía dưới rồi. Trên đoạn xương này linh khí dư thừa, ta trước kia chính là dựa vào nó tu luyện...
Rồi sau đó, hoa la dơn muốn Mục Vương cõng đoạn xương này về, nấu canh cho Quý Lục uống. Ý của nó rất đơn giản thô bạo, Quý Lục không phải linh lực khô cạn sao? Vậy bổ sung linh lực cho nàng không phải là được rồi?
Bọn họ vì đoạn xương này lăn lộn đến trời tối. Tuy rằng hoa la dơn cũng không thể khẳng định trăm phần trăm thứ này có hữu dụng với Quý Vân Lưu hay không, nhưng trong tình huống ngựa chết coi như ngựa sống chạy chữa, biện pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075411/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.