Chỉ thấy trên nền tuyết, Trương Thư Mẫn cả khuôn mặt đều đã biến thành màu than đen nhánh, miệng lại đỏ thắm giống như đang ngậm một miệng máu tươi, toàn bộ hai mắt phần lớn chỉ còn lại tròng trắng, vô cùng khủng bố.
Nếu không phải người của Đại Lý Tự quen nhìn cảnh khổ hình và máu tanh, lúc này quả thật sẽ bị cảnh Trương Thư Mẫn đột nhiên ngồi dậy, há mồm liền phun ra chuyện ma quỷ doạ chảy nước tiểu!
"Người này đã ăn cái gì, vì sao bỗng nhiên thành như vậy?"
"Có phải trúng tà hay không?"
"Như vậy còn bắt giữ hay không?"
"Bắt chứ, không bắt chờ bị Trần đại nhân phạt bổng lộc sao! Có gì mà sợ. Dù là quỷ, Đại Lý Tự chúng ta một thân chính khí, chẳng lẽ còn sợ ma quỷ hay sao!"
Nói đến việc Đại Lý Tự phạt bổng lộc, thật là một loại khổ hình, so với đi bắt quỷ còn tàn nhẫn hơn. Chỉ cần đang ở Đại Lý Tự, không người không căm hận muốn chết với loại khổ hình khác người này của Trần đại nhân.
Tịch Thiện cũng bị dáng vẻ này của Trương Thư Mẫn doạ hoảng. Mắt thấy hai vị Đại Lý Tự Thừa rút dây thừng ra, vừa nói vừa đi về phía trước, còn tính toán bắt người, trong lòng không khỏi thầm giật mình. Xem ra, Trần đại nhân nhìn người không tốt thế nào, nhưng ở việc quản lý Đại Lý Tự, xác thật có cách cai quản thuộc hạ.
"Đừng động đến hắn!" Đại Lý Tự Thừa đang tròng dây thừng lên người Trương Thư Mẫn, một tiếng nữ tử khẽ kêu. Mấy người ở cửa nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075393/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.