Cửu Nương vừa rồi quỳ gối trước mặt Mục Vương đã chuyển lời của Quý Vân Lưu tới hắn. Trong nước sát khí Trương Thư Mẫn cầm có oán khí của Trương Nguyên Hủ. Trương Nguyên Hủ chết còn chưa qua bảy ngày, cho nên còn một tia hồn phách lưu lại trong sát khí này.
Trong thời gian bảy ngày đầu tiên sau khi người chết, người chết tuy đã thành quỷ nhưng vẫn chưa biết được thành quỷ chân chính như thế nào. Bởi vậy, loại quỷ này cũng không đáng sợ.
Ngọc Hành đã từng đọc được một vài quyển sách cổ, bởi vậy hắn suy đoán, sau khi hắt nước sát khí, hồn phách của Trương Nguyên Hủ đã bám vào trên người Trương Thư Mẫn.
Trương Thư Mẫn một khuôn mặt đen, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm Thất hoàng tử. Hắn nhìn chằm chằm trong chốc lát, vẹo cổ, ô ô ô khóc lên: "Ta chết thật thảm, cầu xin ngươi, cứu ta với..."
"Ngươi chết như thế nào?" Đại Lý Tự Khanh lập tức hỏi, uy nghiêm giống như thẩm vấn trên công đường, "Ai giết ngươi? Ngươi chết ở nơi nào? Hiện giờ, thi thể của ngươi ở đâu?"
Không hổ là Đại Lý Tư Khanh thẩm án nhập thần, rất nhiều vấn đề tung ra khiến quỷ đều bị hỏi ngây người.
Trương Thư Mẫn dường như hoàn toàn nghe không hiểu Đại Lý Tự Khanh hỏi cái gì, chỉ là ra sức ô ô ô, hô hô hô... Rồi sau đó, bỗng nhiên người này lại tuôn ra một tràng "Các ngươi đối đãi với ta như thế, nhất định phải chịu trời phạt".
Mọi người đề ra nghi vấn một buổi chiều nhưng không hỏi ra chút manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075394/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.