Tiếng hét này vang dội đến nỗi thái giám bên ngoài đều nghe được. Chúng thái giám run bần bật nhìn Tổng quản thái giám La Tường vẫn bình tĩnh, mỗi người dùng ánh mắt khẩn cầu dò hỏi bọn họ nên làm thế nào cho phải.
"Hoảng cái gì mà hoảng, như vậy thành thể thống gì!" La Tường không hổ ăn muối nhiều hơn mấy năm, đường đi qua cũng mặn hơn so với đám tiểu thái giám: "Thái Tử tức giận bên trong, một đám nhãi ranh các ngươi hoảng cái gì!"
Lời La Tường vừa dứt, kẽo kẹt một tiếng, Thái Tử vài bước lại đây tự mình mở cánh cửa dày nặng ra, mặt âm u, "La Tường, ngươi đi gọi Cảnh Vương lại đây cho bổn cung!"
Thái giám bên ngoài phần phật liền quỳ thành một mảnh.
"Điện hạ, Cảnh Vương vừa mới rời đi không bao lâu, lúc này chỉ sợ còn ở trên đường ạ..." La Tường cẩn thận mở miệng, "Có cần sai thị vệ ra roi thúc ngựa mời Cảnh Vương điện hạ trở lại hay không?"
"Đúng, bảo thị vệ đuổi theo gọi hắn trở về cho ta! Chỉ cần nói bổn cung có việc hỏi hắn! Chuyện quan trọng!" Lửa giận thiêu đỏ hốc mắt Thái Tử: "Đi, đều đi nhanh cho ta. Sau nửa canh giờ, nếu bổn cung không nhìn thấy Cảnh Vương, các ngươi đều cầm đầu tới gặp ta!"
Bọn thái giám lập tức làm chim tán loạn.
......
Tố Vi suy nghĩ rõ ràng kế hoạch của mình xong, trong lòng dễ chịu giống như uống vào một chén canh gừng ấm. Nàng ta mở cửa lại gọi tiểu nha hoàn vừa rồi trở về. Tiểu nha hoàn vừa lúc cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075385/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.