Hai người nói chuyện, Cửu Nương bưng điểm tâm đã bày biện tốt tiến vào. Nàng thấy Thất hoàng tử ôm cả người lục nương tử vào trong lòng, cúi đầu, mắt nhìn thẳng, đặt tốt điểm tâm ở một bên, liền lui ra ngoài.
Ngọc Hành nói xong lịch sử của Thái Tổ Đại Chiêu, ngẩng đầu thấy pudding vàng tươi trên bàn, nhíu mày một chút, chỉ vào pudding nói: "Hôm qua nàng còn đau thành như vậy, những món bánh lạnh này, nàng cũng không thể ăn nhiều."
Một nam nhân kiêu ngạo tuyệt đỉnh vì mình mà thận trọng đến mức này, ngay cả chuyện dì cả đến đều nhớ kỹ, còn có cái gì để nói? Gả đi! Cùng với hắn cử án tề mi* đi thôi!
*Cử án tề mi: vợ chồng đối xử với nhau tôn trọng như khách.
"Được," Khoé mắt Quý Vân Lưu cong cong, lộ ra ý cười, "Bánh này tuy giống với bánh lạnh, nhưng có chút khác biệt. Món này gọi là pudding, làm từ trứng gà và sữa bò. Có điều Thất gia yên tâm, lần sau ta nhất định nhớ rõ ăn ít một chút..." Nhìn điểm tâm trắng mềm mịn bên cạnh, hai mắt nàng lại sáng ngời, "Thất gia mang đến là điểm tâm gì?"
Ngọc Thất đi xuống giường, liền bưng mâm điểm tâm bước đến: "Đây là bánh tứ nạm ngọc đới, vốn là điểm tâm cống phẩm của tiền triều. Hiện giờ trong kinh thành, cũng chỉ có một nhà hậu nhân của ngự trù tiền triều còn làm điểm tâm này. Nàng ăn thử xem, có thích hay không."
Quý Lục vươn tay lấy một cái, cắn một ngụm, điểm tâm vào miệng, xác thật thơm ngọt ngon miệng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075172/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.