Gã chầm chậm lắc đầu: “Cát Châu, nàng phải ở bên ta, nàng đã hứa với ta là sẽ luôn ở bên ta. Sau này, chúng ta còn có con nữa.”
Ta đuổi gã ra ngoài.
Đứa con sau này cũng sẽ không phải là đứa bé này.
Ngày thứ bảy, vị nữ đệ t.ử thường xuyên xuất hiện của gã - Ôn Tam tiểu thư - đặc biệt đến thăm ta.
Nàng ta ngồi trên ghế, nhìn ta rất lâu: “Cát Châu, nghe nói trước đây, ngươi đã thành thân rồi, đứa bé này là của Hoài Trạch thật à?”
Nàng ta biết hết.
Việt Hoài đã kể cho nàng ta nghe bí mật của ta sao? “Ngươi có biết không? Chàng giữ ngươi lại chẳng qua là thương hại ngươi giống như thương hại một con chó. Nhưng chàng tốt bụng, đã đưa ngươi đến đây từ Túc Châu, ngươi lại muốn hại chàng như vậy sao?”
Ta không hiểu: “Ta hại chàng ấy thế nào?”
Ôn Tam tiểu thư nhìn ta với vẻ ghét bỏ: “Chàng là người mới được trọng dụng mà lại bị dụ dỗ, có con với một đứa ngốc, triều thần sẽ nghĩ gì về chàng? Nói không chừng, chàng còn bị thiên t.ử ghét bỏ, bị Đình úy trị tội. Đồ ngốc, chàng có nói là chàng không muốn có đứa bé này không?”
Thấy ta không nói nên lời, nàng ta mỉm cười: “Ta hỏi ngươi: ngươi thật lòng muốn tốt cho chàng hay giả vờ muốn tốt cho chàng?”
Đương nhiên là ta thật lòng.
“Vậy thì tốt, đứa bé này không thể được giữ lại.”
Không ai biết đứa bé này cả. Ta sẽ đi thật xa, ta đã gói ghém đồ đạc từ lâu rồi.
Ta lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-chau/5021315/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.