Phòng Lâm Duyệt tuy chỉ rộng gần 50m2 nhưng bố trí gọn gàng, thiết kế hợp lí nên trông cũng không có vẻ chật chội. Đồ dùng tuy chưa đầy đủ nhưng miễn cưỡng vẫn ở được.
Trần Lộc Xuyên đứng ở cửa, “Có cần đổi giày không?”
“Không cần.” Lâm Duyệt vội vàng nói, “Nhà rất bẩn, vẫn chưa quét dọn xong, cậu cứ đi cả giày vào.”
Sau khi vào nhà, Lâm Duyệt chỉ cho Trần Lộc Xuyên chỗ sạc điện.
“Ừm.” Trần Lộc Xuyên do dự, “Cậu có sạc của Apple không?”
“Không…” Lâm Duyệt cúi đầu thoáng nhìn phần thưởng vừa lấy được trong buổi tiệc, vội sửa lại, “Có.”
Cô mở hộp, lấy sạc đưa cho Trần Lộc Xuyên.
Cô không khỏi cảm thấy hôm nay có chút kì lạ, mọi việc đều thật vừa vặn.
“Cậu ngồi nghỉ đi, tôi đi đun nước.”
Bình đun nước trước mua cho nhân viên trang trí nhà. Cô lấy phân nửa bình, cắm điện, sau đó đi ra.
Cô nói một câu như bị trúng tà, “Cái đó, TV vẫn chưa xem được.”
“Không sao, tôi ngồi một lúc rồi đi. Cậu không cần phiền toái.”
Lâm Duyệt liếc nhìn anh, “Cậu sạc đầy chưa?”
Trần Lộc Xuyên gật đầu.
Lâm Duyệt quay lại phòng bếp, nước đã đun xong. Cô lật tung tủ bát trống rỗng, cuối cùng tìm được ít trà mà nhân viên trang trí trước để lại. Trà không tốt lắm, chỉ là trà Mao Tiêm loại thường. Cô lại lấy một chiếc chén sứ ra, rửa bằng nước sạch, rót trà cho Trần Lộc Xuyên.
Lúc Lâm Duyệt quay lại phòng khách, Trần Lộc Xuyên vừa mới nói chuyện điện thoại xong.
“Cô Phùng vẫn chưa ngủ sao?”
“Hôm nay mẹ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-bui/1145481/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.