Đến nhà hàng, Đàm Tự ném thực đơn vào tay cậu: “Ăn cái gì.”
Túc Duy An: “…mỳ sốt thịt, cảm ơn.”
Đàm Tự từ trong túi áo lấy ra hộp thuốc lá, rút một điếu, không châm lửa chỉ kẹp ở giữa hai ngón tay cẩn thận mân mê.
Anh trực tiếp hỏi: “Đã học qua hội hoạ?”
“Ân” Túc Duy An nghĩ một lúc, lại bổ sung, “Lúc nhỏ đi học tại lớp bồi dưỡng hội hoạ.”
Đàm Tự: “Không phải chuyên ngành nghệ thuật?”
Túc Duy An trả lời thành thật: “Mẹ nói học kế toán có nhiều tương lai hơn.”
“Câu cứ nhìn chằm chằm vào tay tôi làm gì?” Động tác Đàm Tự dừng lại, đột nhiên hỏi.
Túc Duy An hoảng hốt thu lại ánh nhìn: “Không có”
“Muốn hút thuốc?” Hắn tự hỏi tự đưa ra nhận định, sau đó nói: “Không được, vẫn còn nhỏ.”
Túc Duy An: “…Tôi 24 rồi”
“Người quá bé, nên đi tập thể dục để rèn luyện cơ bắp, nếu không sau này không có cô gái nào thích đâu.” Đàm Tự ra giọng điệu của trưởng bối.
Túc Duy An không thèm tranh luận nhiều, gật gật đầu xem như là cho qua.
Mỹ sốt thịt được đưa lên, cậu cầm dĩa lên, hỏi một câu lịch sự trước khi ăn: “Chú không ăn à?”
“Cậu gọi tôi là gì?” Đàm Tự trợn mắt
Túc Duy An vẫn không phải quá ngốc: “…không có”
Đàm Tự lạnh giọng: “Cậu vừa nãy gọi tôi là chú, đừng cho rằng tôi không nghe thấy.”
“…” Nghe thấy rồi sao còn phải hỏi lại?
Ngón tay trỏ Đàm Tự không nặng không nhẹ gõ vào bàn: “Tôi so với chú của cậu trẻ tuổi hơn nhiều, sau này gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/170534/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.