Đàm Tự về đến nhà, đem tài liệu trên tay để sang một bên, lới lỏng cà vạt, gọi điện cho Đặng Văn Thuỵ.
Đối phương liền rất nhanh nhận điện thoại: “Thái tử gia, cậu có gì giao phó.”
“Đừng học cháu của cậu” Đàm Tự nói, “Đàm phán như thế nào?”
Đặng Văn Thuỵ tuần trước đi Nhật Bản bàn về việc hợp tác với Qs-7.
“Nói là ngày mai mới trả lời, cháu của tôi thế nào rồi, không bị người khác bắt nạt chứ?” Đặng Văn Thuỵ nói.
“Tất nhiên không có, công ty của chúng ta rất hoà đồng,” Đàm Tự mở máy tính, một quảng cáo phần mềm nào đó hiện lên, ở dưới bên phải màn hình nhấp nháy.
Hắn hơi nhíu mày, vừa di chuột đến nút đóng, quảng cáo đóng lại, thay bằng một bức vẽ truyện tranh. Nhân vật trong truyện đang quỳ dưới đất, mặc kimono, bày ra tư thế thuần phục nhưng lại cầm trên tay một con dao, trên mũi dao vẫn còn vết máu, nụ cười âm hiểm của nhân vật được xử lý rất tốt, khiến người ta cảm thấy rợn người.
Điểm chú ý của Đàm Tự là bộ trang phục kimono của nhân vật được vẽ rất cầu kỳ. Nhóm hoa đỏ tươi, hoa văn phức tạp, những chi tiết nhỏ ở đường viền cổ áo được xử lý rất tốt, ngay cả vết máu trên người cũng được dùng màu tối mô tả chi tiết, khiến người xem phải sáng mắt.
“Cúp máy trước” Đàm Tự nói xong, trực tiếp ngắt điện thoại.
Sau đó nhấp vào trang quảng cáo ở góc dưới bên phải.
Tác giả tên An An, mỗi phần đều rất ngắn, Đàm Tự lướt qua nhanh chap truyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/170533/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.