"Đừng ngủ quên."
Một giọng nói trầm thấp vang lên từ phía trên, Túc Duy An cảm thấy gò má ớn lạnh, vừa muốn mở mắt ra.
Đàm Tự từ lúc nào quay lại, trên tay vẫn cầm chai nước dán lên mặt cậu.
“Đứng dậy uống nước, sau đó trở về phòng.” Đàm Tự nói.
Túc Duy An nhàn nhạt gật đầu: "Được."
Cậu đầu suy nghĩ muốn đứng lên, nhưng toàn thân không còn chút sức lực nào, Đàm Tự liền đặt lòng bàn tay lên gáy anh, đỡ cậu lên, sau đó trực tiếp ngồi xuống ghế trống phía sau, áp vai anh vào người cậu.
“Uống nước.” Đàm Từ mở nắp chai đưa qua, “Uống từ từ.”
Túc Duy An nhận lấy: "... Cám ơn."
Làn nước sảng khoái rửa sạch cảm giác nóng rát nơi cổ họng, Túc Duy An đột nhiên cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Nghỉ ngơi một hồi thì bị Đàm Tự đỡ dậy, Đàm Tự vòng qua eo cậu: "Giờ đóng cửa cũng sắp đến rồi. Về phòng trước đi, đứng không được thì ôm cổ tôi.”
Túc Duy An lúc này đã tỉnh rất nhiều, cúi đầu rất thấp, gật gật đầu.
Khi cả hai đi ra khỏi canh nam thì gặp Trầm Thần và một nữ đồng nghiệp khác tình cờ đi ra.
Nhìn thấy bọn họ, hai người đều sửng sốt: "Phó chủ tịch, An An sao vậy?"
Đồng nghiệp nữ liếc nhìn đồng hồ trên tường: "Không đến mức đi..."
"Có thể là quá mệt mỏi," Trầm Thần nói, " mấy ngày trước cậu ấy rất siêng năng, quầng thâm dưới mắt mỗi ngày một nặng."
Đàm Tự cũng phát hiện, nhưng trong khoảng thời gian này dự án thật sự rất căng thẳng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/1656746/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.