“Cái chương trình này không hay.” Túc Duy An cố gắng để âm giọng trở lên bình tĩnh lại.
Đàm Tự vốn dĩ xem không hiểu, không nghĩ nhiều, ừ một tiếng sau đó lấy điện thoại bên cạnh.
Lăng Nguyên: [một cái hôn lớn.gif]. Ca, nghe nói anh đi Nhật rồi.
Đàm Tự: ?
Lăng Nguyên: Tiện thể mua giúp em một số thứ.
Đàm Tự: Ai cho cậu cái gan chó vậy, dám nhờ tôi giúp cậu mang đồ về?
Lăng Nguyên: Ayyyy, em nhờ An An.
Đàm Tự nhìn cái đầu nhỏ phía trước.
Đàm Tự: Tôi không đồng ý, cậu ấy dám mang cho cậu?
Lăng Nguyên: Eyyyy yaaaa, cái giày đó trong nước không có, anh giúp em mang về điiii.
Cậu lập tức gửi ảnh qua.
Trùng hợp, lại giống đôi giày hôm nay anh mua cho Túc Duy An.
Lăng Nguyên: Size 45, cảm ơn Tự ca, yêu anh!
Dù sao trước khi ngủ cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, Đàm Tự đem điện thoại để gần miệng hỏi: “Cậu không thể mang giày size 45”
Lăng Nguyên vẫn đánh chữ: “…tôi mua cho bạn trai nhỏ của tôi ah”
Đàm Tự quay người qua, tìm lấy đôi giày hôm nay mua, chụp một bức ảnh gửi qua.
Đàm Tự: Đôi này?
Lăng Nguyên: Đúng đúng đúng, anh hành động nhanh như vậy à….
Đàm Tự bên cạnh nói chuyện, Túc Duy An bên cạnh yên lặng lắng nghe.
Nghe được âm thanh của máy ảnh, cậu tò mò liếc nhìn, phát hiện đối phương chụp đôi giày hôm nay mua về.
…Thì ra là mua cho người khác.
Trái tim của Túc Duy An đột nhiên lặng xuống.
Cậu không phải là người tham lam, cho dù thật sự tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/1656747/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.