Hứa Niệm giơ bàn tay đầy tội lỗi của mình lên.
Mình thật đáng chết! Sao mình có thể hành động như một con thú như vậy?! Bây giờ, rất rõ ràng là mình đã lấy đi lần đầu của người ta vào đêm qua.
Giang Chỉ nhìn thấy hành động của đối phương, ngượng ngùng quay mặt đi. Không thể phủ nhận rằng cô đã trải qua một đêm đầy đau đớn.
"Phải có trách nhiệm, có trách nhiệm, nhất định phải chịu trách nhiệm." Hiện tại chuyện đã đến nước này, Hứa Niệm cũng không còn gì để nói.
Cô say rượu và mất đi lý trí, thật sự là đáng chết!
Hôm qua cô vẫn còn tức giận vì Giang Chỉ đã tự mình đứng ra bảo vệ cô mà không hề xem xét hoàn cảnh hiện tại của cô.
Giờ thì hiểu rồi, những thứ bình thường đó cũng chẳng là gì, Giang Chỉ thậm chí còn cho cô cái quý giá nhất của người con gái, cô không được đối xử tệ bạc với cô ấy!
"Sao, em không muốn chịu trách nhiệm?" Giang Chỉ cười lạnh, "Vậy em đi đi, chị không thích ép buộc người khác phải làm theo ý của mình."
Thật ra Giang Chỉ là cố ý trêu chọc Hứa Niệm.
Đêm qua là ai đã khiến cô đau đến như vậy, hành hạ cô nhiều lần như vậy, sau đó còn bắt cô đi chăm sóc một người say rượu trong tình trạng toàn thân đều đau nhức?
"Sao có thể như vậy? Tình cảm của em dành cho chị rõ ràng như ban ngày như vậy. Cho dù đêm qua không xảy ra chuyện gì, em cũng sẽ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3509090/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.