"Sao? Chị là Thư Thư?!" Hứa Niệm đứng thẳng, dùng hết sức đứng dậy, lao thẳng vào vòng tay của Giang Chỉ, xoa xoa ôm lấy đối phương, "Thư Thư! Thư Thư! Thư Thư của em! Em yêu chị rất nhiều, em muốn ở bên chị mãi mãi!"
Hứa Niệm chu cái miệng nhỏ nhắn ra, yêu cầu một nụ hôn.
Giang Chỉ bối rối, đang định hôn người kia thì đột nhiên cô cảm nhận được ánh mắt như lửa đốt ở phía sau, không nói một lời nào, cô quay xe, phóng đi với tốc độ cao.
Lưu Mỹ làm sao biết được quan hệ của cô cùng Hứa Niệm? Cô nóng lòng muốn chăm sóc cho người mình yêu, không có thời gian để suy nghĩ thật cẩn thận. Nếu như Lưu Mỹ nói năng bậy bạ, coi như hình tượng một giám đốc gương mẫu của cô sẽ bị phá vỡ hoàn toàn, và công việc của cô cũng không được thuận lợi như trước.
Đến lúc đó, tất cả đồng nghiệp trong công ty sẽ nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ. Tuyệt đối không được!
"Thư Thư! Thư Thư bé nhỏ của em, này này này này!"
"Em rất vui vì rốt cục cũng gặp được chị ~"
Trong xe, Hứa Niệm ngồi ở ghế sau, không chịu ngồi yên mà liên tục vặn vẹo người.
Người ta nói khi say chính là lúc con người nói ra những lời thành thật nhất. Những điều luôn giấu kín trong lòng không có cách nào nói ra, giờ đây đã được cô nói ra hết tất cả.
"Hu hu hu~ Mình thật vô dụng, mình thậm chí còn không thể bảo vệ Thư Thư . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3507767/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.