Buổi chiều trôi qua, Lưu Mỹ cũng không động đến thông tin trước mặt mà lén la lén lút lật qua các bức ảnh.
Tất cả những gì Lưu Mỹ có thể nghĩ đến là Hứa Niệm quỳ trên mặt đất, ôm đùi của Giang Chỉ, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt: "Giám đốc Giang! Giám đốc Giang! Tôi là người mới! Xin hãy cho tôi một cơ hội! Tôi hứa sau này sẽ làm mười lăm tiếng một ngày, không đúng, là mười tám tiếng một ngày."
Giang Chỉ, trên đầu có sừng quỷ, lộ ra nụ cười nham hiểm: "Đừng lười biếng nữa! Đứng dậy làm việc đi! Khối lượng công việc mỗi ngày của cô cũng không thèm xem! Còn dám yêu cầu nghỉ ngơi?! Không có cửa đâu! Nhanh cút đi làm việc cho tôi!!! Làm không tốt thì coi chừng tôi lột da của cô!"
Giang Chỉ phách lối cười to, tiếng cười chói tai, quất roi liên tục vào người của Hứa Niệm.
"A! A! A! A!!!"
"Giám đốc Giang! Tôi biết mình sai rồi! Tôi hứa sẽ không bao giờ nghỉ ngơi nữa! Hãy để tôi quay lại làm việc! A!"
Hứa Niệm càng rên rỉ cùng la hét bao nhiêu thì càng kích thích dục vọng chinh phục biến thái của nữ ma đầu bấy nhiêu, cũng chính vì thế mà lực quất roi ngày càng mạnh hơn.
"A!"
"A a a! A! A a!"
"A . . ."
Hai mắt của Giang Chỉ đỏ ngầu, vừa kích động lại vừa hưng phấn, tràn đầy cuồng dã.
Hứa Niệm bé nhỏ và đáng thương hoàn toàn không có sức lực chống trả lại nữ ma đầu.
Tra tấn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3491145/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.