Về tới nhà, âm thanh nhắc nhở có tin nhắn từ điện thoại vang lên, Hứa Niệm xem xét, lúc này chỉ ủy khuất muốn rơi vài giọt nước mắt.
【 Thư Thư: Hôm nay liên hoan của bảo bối thế nào?】
【 Thư Thư: Bảo bối của chị có ăn no bụng hay không?】
【 Thư Thư: Hiện tại đã trễ thế như vậy, bảo bối chưa về nhà sao?】
Hứa Niệm nhấn nút gọi điện.
Bên kia rất nhanh đã bắt máy.
"Thư Thư ~" Hứa Niệm mang theo tiếng khóc nức nở, mười phần là ủy khuất, nhưng cô lại không thể nói cho người kia rằng mình suýt chút nữa đã không thể giữ được cái mạng nhỏ này.
"Em đã về đến nhà rồi, đạp xe trên đường bị ngã, đau quá nên về mới về muộn."
"Ngã?!" Ngữ khí bên kia màn hình rất gấp gáp, "Em bị ngã ở đâu? Đã bôi thuốc chưa? Có nghiêm trọng không?"
"Bảo bối ngoan ~ Không sao đâu, không sao đâu, có chị ở đây rồi. Chị nhất định sẽ xử lý cái tên vô lại đã làm em ngã!"
Hứa Niệm cười ra nước mắt, "Ừm" một tiếng: "Em đã bôi thuốc, bây giờ không phải là rất đau, cũng không đến nỗi nghiêm trọng, chỉ là bị rách da một chút, trên đường thất thần nên không có chú ý."
Hứa Niệm không nói lời nói thật, thứ nhất là sợ Thư Thư biết chân tướng, vì cô thật sự đã đụng tới nữ ma đầu. Thứ hai chắc chắn Thư Thư sẽ không phải là đối thủ của nữ ma đầu, cô cũng không muốn Thư Thư cũng bị nữ ma đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3469445/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.