"Vừa rồi tôi đã nói cho cậu biết lý do rồi, nếu sếp Trần không tin thì tôi cũng không còn cách nào." Sắc mặt Ngô Cường âm trầm. 
'Trần Vũ đá anh ta bay ra xa, Ngô Cường ngã phịch xuống ghế làm việc, anh ta muốn đứng dậy nhưng bị Trần Vũ vỗ vai một cái, anh ta không tự chủ được mà ngồi xuống. 
Bốp... Trần Vũ tát vào mặt anh ta một cái không quá mạnh. 
"Không có người xúi giục, đây là ngoài ý muốn." Ngô Cường vẫn nói mạnh miệng. 
Bốp... Trần Vũ lại tát anh ta một cái, không nhẹ cũng không mạnh. 
"Không có ai 
“Bốp......" 
Khi Ngô Cường vừa mở miệng, Trần Vũ đã tát cho anh ta một bạt tai, tuy anh không dùng nhiều sức, không có hại gì nhưng lại vô cùng xúc phạm. 
Sau khi giáng cho anh ta mười mấy cái tát, Ngô Cường cuối cùng cũng không chịu nổi, hét lên: “Trần Vũ, cậu nghĩ mình là ai? Tôi nói cho cậu biết, đúng là có người xúi giục tôi, tôi cố ý làm khó vợ cậu đó, cậu có thể làm gì được tôi?" 
"Cuối cùng cũng chịu nói thật." Trần Vũ nhếch miệng cười, anh đặt tay lên ghế, nhìn chằm chằm vào Ngô Cường và nói: "Anh cũng lớn gan đó chứ." 
"Trần Vũ, đừng tưởng rằng tôi không biết lai lịch của cậu, cậu chỉ là một người bình thường mà thôi, cậu cho rằng cậu dựa hơi vào Lâm thị thì tôi sẽ sợ cậu sao?” 
Ngô Cường cười dữ tợn nói: “Tôi nói cho cậu biết, tôi đã tìm được chỗ dựa, đối phương vừa trở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405405/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.