"Mở mắt chó của mày ra nhìn cho rõ đi, đây là sếp Trần, sau này nếu như còn dám không tôn trọng sếp Trần, tao sẽ lấy cái mạng của mày." Trâu Đại Long hét lên. 
"Tôi, tôi biết rồi anh Trâu, tôi không dám nữa." Dư Trọng đã bị đánh tới mất đi nửa cái mạng, bây giờ hắn ta nói một câu thôi cũng khó khăn. 
"Tiền nợ đâu? Còn cần tao đích thân đi đòi mày sao?" Trần Vũ lạnh lùng nói. 
“Tôi đưa, tôi đưa ngay." Dư Trọng không dám cò kè mặc cả gì nữa, hắn ta gắng sức đi đến két sắt, mở hộp. lấy ra tờ séc, viết một tờ séc 15 triệu, run rẩy đưa cho Trần Vũ. 
"Sấp Trần, 15 triệu, 10 triệu tiền nợ, 5 triệu là tiền lãi tôi bồi thường." 
'Trần Vũ nhận lấy tấm séc, liếc nhìn hắn ta rồi bước ra ngoài. 
Trâu Đại Long cũng đi theo ra ngoài, trước khi rời đi còn không quên nhìn Dư Trọng băng ánh mắt cảnh cáo. 
Mãi đến khi mọi người đều rời đi, Dư Trọng mới thở phào nhẹ nhõm, hắn ta ngã xuống đất, cả người toát mồ hôi lạnh. 
"Sếp Trần, ở Phong Lăng luôn có số tên khốn có mắt không tròng, nếu sau này lại gặp phải tình huống như thế này, cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi." Trâu Đại Long đi theo phía sau Trần Vũ, cười nói. "Ừm, gần đây Đỗ Phong thế nào?" Trần Vũ hỏi. 
"Cũng khá an phận, không có gây ra chuyện gì." Trâu Đại Long nói. 
"Cẩn thậ cao nhân." Trần Vũ suy nghĩ một chút, lấy ra một lá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405404/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.