"§ếp Trần." Ngô Cường vội vàng ôm lấy đùi của Trần Vũ: "Trước đó là lỗi của tô không nên phản bộ xin cậu hãy cho tôi một cơ hội nữa đi." 
"Anh thải ra rồi còn ăn lại được không? Nếu có thể ăn được tôi sẽ cho anh một cơ hội nữa." Trần Vũ cười lạnh nói. 
Sắc mặt Ngô Cường rất khó coi, ý tứ trong lời nói của Trần Vũ đã rất rõ ràng, anh không muốn dùng anh ta nữa, anh ta cũng biết tiếp tục ở lại đây cũng không có ý nghĩa gì, nên quay người rời đi. 
Trần Vũ nhìn chằm chằm Lưu Văn Ví trước tôi đánh anh rất nhẹ.” 
"Ha ha, Trần Vũ, anh đánh tôi, tôi sẽ trả lại anh gấp mười lần." Lưu Văn Viễn cười khẩy. 
"E là anh không có cơ hội này." Trần Vũ mỉm cười, trong mắt anh hiện lên một tỉa lạnh lẽo, tiến lên một bước, công kích Liễu Văn Viễn. 
Bịch... Lưu Văn Viễn bị một chưởng của Trần Vũ đánh ngã xuống đất, anh ta phụt một tiếng nhổ ra nửa hàm răng, Trần Vũ không cho anh ta cơ hội thở dốc, anh tiến lên giẫãm lên đầu anh ta, sau đó không hề nói nhiều mà tát thẳng vào mặt anh ta. 
"Trân Vũ, anh sẽ hối hận, anh nhất định sẽ hối hận." Lưu Văn Viễn rít lên. 
Trần Vũ không nói gì mà cứ tát liên tục vào mặt anh ta, chẳng bao lâu sau khuôn mặt của Lưu Văn Viễn đã sưng lên như đầu heo, bộ đồ vest màu trắng dính đầy máu. 
"Lưu Văn Viễn, anh không phục sao?" Sau khi đánh đến mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-y-dao/3405406/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.