Giọng nói của linh hồn trái đất vang lên bên tai Diệp Thiên. Diệp Thiên nhìn ra xa, cậu biết đã đến lúc mình phải rời khỏi Trái Đất. Trong mơ hồ, cậu có thể cảm nhận được con đường lên tiên đang kêu gọi cậu, dẫn dắt cậu đến biển sao mênh mông vô bờ, đầy rẫy hiểm nguy và nhiều khả năng vô hạn ấy.
“Tôi phải đi rồi!”.
Khi bình minh lên, Diệp Thiên nhìn về phía sao Mai dần dâng lên cao ở xa xa, chợt lên tiếng.
“Đi sao?”.
Mặc dù đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi nghe Diệp Thiên nói từ này, trong lòng Yến Khinh Vũ vẫn bồi hồi.
Diệp Thiên chậm rãi đứng dậy, mỉm cười với cô ấy: “Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, bữa tiệc giữa tôi và Trái Đất cũng đến lúc kết thúc rồi”.
“Những ngày tôi không có ở đây, cô hãy bảo vệ tiểu thế giới. Nơi này là quê hương chân chính của cô!”.
Nói xong, cậu không chần chừ nữa, vạch một tay qua, tạo ra một khe nứt không gian. Đầu bên kia khe nứt là Trung Hải nổi tiếng ở Hoa Hạ.
“Khoan đã!”.
Đúng lúc Diệp Thiên chuẩn bị bước chân vào, Yến Khinh Vũ lại lên tiếng: “Anh cứ đi như vậy không định nói gì với tôi sao?”.
“Nói cách khác, có phải anh còn chuyện gì chưa làm hay không?”.
Diệp Thiên nghe vậy, cảm thấy kỳ lạ quay đầu lại: “Chuyện chưa làm?”.
Cậu đến đây ngoài việc ôn lại chuyện cũ với Yến Khinh Vũ thì là để bày trận Tứ Thần Tinh Không, thêm một thủ đoạn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351392/chuong-3115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.