Diệp Thiên gật đầu, sau đó tùy tiện ngồi khoanh chân dưới sàn chính điện Tam Nhất Môn, kể lại đầu đuôi chuyện mình sống lại và chiến đấu với đám người Cam La.
Đệ tử mới của Tam Nhất Môn đang tò mò vì sao chính điện lại xuất hiện động tĩnh lớn như vậy, một số trưởng lão vừa được bầu chọn kế nhiệm đều chạy đến chính điện, dự định điều tra đến cùng, nhưng lại nhìn thấy môn chủ lạnh lùng như tiên nữ ấy đang ngồi sóng vai với một thanh niên trên đất.
Khi nhìn rõ diện mạo của thanh niên đó, một vài trưởng lão lai lịch thâm sâu lập tức hô lên ngăn mọi người lại, đẩy mọi người trở về. Khi ấy, bọn họ mới biết thanh niên đó chính là nhân vật vô địch, uy danh vang vọng khắp tiểu thế giới trong truyền thuyết.
“Nói vậy thì bây giờ anh đã là chủ nhân của Trái Đất rồi sao?”.
Nghe Diệp Thiên kể xong, Yến Khinh Vũ chớp mắt, giống như cô bé ngây thơ tò mò.
“Có thể xem là vậy”, Diệp Thiên mỉm cười: “Với tình hình hiện nay, trên Trái Đất, tôi đã không còn đối thủ nữa”.
Cậu nói ra câu này không phải khoe khoang mèo khen mèo dài đuôi, chỉ là nói ra một sự thật bình thường nhất.
Yến Khinh Vũ mỉm cười, đột nhiên đưa tay ra, khẽ vuốt gương mặt Diệp Thiên, như có điều suy nghĩ: “Ngày mai anh phải rời khỏi Trái Đất rồi sao?”.
Nghe câu nói này, Diệp Thiên nghiêm túc hơn, trịnh trọng gật đầu: “Phải, để có thể bảo vệ Trái Đất tốt hơn, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/351391/chuong-3114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.