Chương trước
Chương sau


Vốn tưởng rằng Diệp Thiên sẽ lập tức rút lui, nhưng Diệp Thiên cũng không thèm nhìn ông ta mà chỉ hờ hững nói: "Tôi không nói chuyện với ông, cút sang một bên!"

Đạo sĩ trung niên lập tức trợn trừng mắt, sát khí trong mắt lại nổi lên: "Cậu nói cái gì?”


Diệp Thiên hoàn toàn không để ý tới ánh mắt sắc bén của ông ta mà chỉ nhìn cô gái nói: “Sao hả cô gái nhỏ, suy nghĩ thế nào rồi?”

“Tôi nghĩ rằng thỏa thuận này rất hời mà!”

Lúc này cô gái đó mới phản ứng lại, đôi mắt to thông minh liếc qua liếc lại Diệp Thiên, giọng nói của cô ấy đột nhiên chùng xuống.

"Anh là ai?”

“Tại sao muốn tôi đưa anh về nhà họ Thi?"

"Anh có mưu đồ gì hả?”

Cô gái dừng lại một chút, nhìn về phía bốn người xung quanh mình và như chợt hiểu ra: “Tôi biết rồi, anh và bốn người này là một giuộc với nhau, liên kết diễn ra màn kịch này, để tôi đưa anh về nhà họ Thi hòng chiếm bảo vật của nhà họ Thi tôi chứ gì?”

Diệp Thiên nghe xong lời này, không khỏi lắc đầu cười: "Cô nhóc, tôi thật bái phục trí tưởng tượng của cô!"

"Nếu tôi đi cùng bọn họ, tôi còn cần phải cảnh cáo cô trên thuyền cẩn thận sao?"

Cậu vẫy vẫy tay, thản nhiên nói: "Nếu như cô đã nghĩ như vậy thì tùy cô thôi. Cô có thể thử xem mình có thắng được bốn người họ hay không!”

Ngay từ khi lên thuyền, Diệp Thiên đã cảm giác được trên người cô gái toát ra một làn sóng linh lực mạnh mẽ, chính là hơi thở mạnh mẽ độc nhất của bảo vật, hơn nữa đó tuyệt đối không phải vật tầm thường.

Vị đạo sĩ trung niên và bốn người khác đã âm thầm kìm kẹp vị trí của cô gái ngay từ khi họ lên thuyền để ngăn cô ấy bất chợt thoát ra khi cô ấy xuống thuyền, rõ ràng là họ có âm mưu, vậy nên Diệp Thiên mới buông lời nhắc nhở.

Lý do tại sao Diệp Thiên đề nghị giao kết với cô ấy là vì từ trong hơi thở của cô gái, cậu nhận ra một mùi rất quen thuộc, hơi thở này có nhiều điểm giống với Thi Tú Vân.

Cậu ngay lập tức đoán rằng cô gái chắc chắn là người nhà họ Thi, và rất có thể cô gái là chị em họ hàng có quan hệ huyết thống với mình.

"Hừ, đừng nghe những lời vô nghĩa của họ nữa, ra tay đi!”

Đạo sĩ trung niên vốn đã mất kiên nhẫn, đột nhiên hét lớn: "Giải quyết con nhóc này trước đã, mọi người cùng ra tay đi!”

Ông ta vừa ra lệnh thì tâm thần của ba người còn lại đều hội tụ lại, luyện thành bốn luồng chân khí, đột nhiên bốc lên không trung, kèm theo đó là sức mạnh cuồng bạo, đan xen và kết nối với nhau, tạo thành một mạng lưới lớn lốm đốm màu sắc.

Bốn người này có cùng một nguồn hơi thở, lúc này cũng thi triển ra những màn oanh kích liên hoàn, càng làm cho vẻ mặt của cô gái trở nên đanh lại.

Tu vi của bốn người này, một người mạnh hơn cô, còn ba người còn lại chỉ kém cô một sao. Khi bốn người hợp lực, cô gãi đã khó có thể chống đỡ độc lập, và đòn tấn công tổng hợp càng làm cho sức tấn công của bốn người mạnh hơn. Nó đã tăng gấp đôi, mối đe dọa cũng gấp đôi so với trước đó.

"Hừ!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.