Chương trước
Chương sau


Cô gái biến sắc, toàn thân bùng nổ chân lực, chống lại luồng công kích.

Bốn người ra tay chính là bốn gã đàn ông kia. Chân lực của bốn người dâng trào, hơi thở tương tự như nhau, rõ ràng là đồng môn. Bốn người lần lượt dần tiến về phía trước, thu nhỏ vòng vây. Vị đạo sĩ trung niên tay cầm cây phất trần đã sớm thay đổi bộ mặt trở thành hung dữ, cười lạnh lùng với cô gái.


"Đại tiểu thư nhà họ Thi, thật sự không dễ dàng để bắt được cô. Nếu như lần này không phải cô giấu các trưởng bối nhà họ Thi trốn ra ngoài thì có lẽ chúng tôi không tìm được cơ hội nào tốt như vậy!”

Ông ta vẫy cây phất trần, giơ bàn tay gầy guộc ra.

"Mau giao Huyết Như Ý trên người cô ra đây, chúng tôi có thể cân nhắc cho cô được toàn thây!”

Đôi mắt cô gái khẽ nheo lại, cuối cùng cô cũng hiểu từ khi rời khỏi nhà họ Thi mình đã bị theo dõi, lần này cô lẻn ra khỏi nhà họ Thi, một mình đến Huyền Môn chơi, cứ tưởng là thần không biết quỷ không hay. Ai ngờ lại sớm lọt vào tầm ngắm của đám người độc ác này. Đối phương có bốn người, rõ ràng đang nhắm vào Huyết Như Ý.

Cảm nhận được quyết tâm phải giết mình của đối phương, trong lòng cô cũng lo lắng không yên. Mình chỉ là vương cấp tám sao, còn đối phương có một người là vương cấp chín sao, ba người còn lại bảy sao. Nếu họ liên thủ lại với nhau, muốn đánh bại cô là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nói cho cùng, cô chẳng qua chỉ là cô gái mười sáu mười bảy tuổi, thậm chí rất ít đi ra khỏi nhà. Tình huống này cũng là lần đầu gặp, nhất thời cảm thấy hoảng hốt. Sự tự tin và sức mạnh thường ngày của cô lúc này cũng tiêu tan hết, chưa chiến đấu đã cảm thấy sợ hãi.

Bốn người đều cảm thấy rõ ràng tâm trạng của cô gái đang dao động, họ thầm mừng rỡ, vừa định ra tay thì một giọng nói đột nhiên vang lên ở bên cạnh.

"Cô nhóc, tôi muốn thỏa thuận với cô một chuyện!"

Cô gái nghe thấy giọng nói bèn quay đầu lại, nhìn về phía Diệp Thiên vẫn đang nằm bên mạn thuyền, bốn người còn lại cũng theo giọng nói nhìn về phía cậu.

Diệp Thiên mặc kệ bốn người bọn họ, cậu chỉ nhìn cô gái, khóe miệng tươi cười, lộ ra một bộ răng trắng.

"Nếu cô đồng ý đưa tôi về nhà họ Thi, tôi sẽ giúp cô giải quyết bốn gã này, Ok không?”



Diệp Thiên dựa vào đuôi thuyền kim loại, hai tay bắt ra sau đầu, dáng vẻ thản nhiên tự tại.

Nghe thấy giọng nói của Diệp Thiên, cả năm người đều sửng sốt một hồi, đạo sĩ trung niên tay cầm cây phất trần, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt, càng ngày càng trở nên dữ tợn.

Ngay từ đầu ông ta đã có chủ ý là sau khi giành được Huyết Như Ý, ông ta sẽ giết cô gái và giải quyết luôn cả Diệp Thiên để ngăn chặn chuyện bị lộ ra ngoài, ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng Diệp Thiên lại chủ động lên tiếng trước như vậy.

Ông ta nhìn Diệp Thiên, từ trên mặt Diệp Thiên không nhìn ra được một chút hoảng sợ hay bất an, mà thay vào đó là sự điềm tĩnh, điều này khiến cho suy đoán trước đây của ông ta đối với Diệp Thiên bắt đầu có chút dao động.

"Chẳng lẽ tên này là cường giả giấu mình?"

Ông ta chợt thay đổi suy nghĩ, lập tức chắp tay nói với Diệp Thiên: “Cậu này, đây là ân oán giữa chúng tôi với nhà họ Thi, mong cậu hãy rời đi, đừng nhúng tay vào chuyện này!”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.