Chương trước
Chương sau
Nhưng cô gái không lùi bước, ngược lại, trong mắt lóe lên tia sáng dữ dội, cô gái lấy ra ngọc khí to bằng bàn tay từ trong ngực của mình.

Ngọc khí này có màu đỏ như máu, trên đó có khảm ba viên đá quý ba màu rực rỡ, linh lực cực mạnh từ đó phát ra.


Khoảnh khắc nhìn thấy viên ngọc màu máu, ánh mắt đạo sĩ trung niên cùng bốn người kia đều ngưng lại, sau đó lộ ra vẻ tham lam: "Huyết Như Ý?”

Cô gái không biểu cảm, thét lên một tiếng, giơ lòng bàn tay và ném viên Huyết Như Ý lên trời.

"Huyết Như Ý, mở khóa!”

Cô gái vừa dứt lời, một vầng sáng cầu vồng mạnh mẽ đột nhiên nở ra trên viên Huyết Như Ý, chiếu sáng cả trời đất, linh lực mạnh mẽ bộc phát, hóa thành bàn tay của một người khổng lồ, chống đỡ đẩy tấm lưới khổng lồ đầy màu sắc bay lên.

Nhìn thấy cảnh này, đồng tử của đạo sĩ trung niên và bốn người khác đều co rút lại, bốn người bọn họ cùng một thầy, dùng chiêu thức kết hợp ra đòn kết hợp hoàn mỹ. Với chiêu vừa rồi, nếu đổi lại là vương cấp tám sao bình thường, chắc chắn đã sớm bị đánh gục, nhưng cô gái này đã có một bước đi táo bạo, gần như phá vỡ sự phong tỏa của họ chỉ với một đòn duy nhất, và hiệu quả chiến đấu vượt xa dự tính của họ.

Mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt cô gái, rõ ràng việc sử dụng Huyết Như Ý như vậy khiến cô gái tiêu hao không ít linh lực, bàn tay khổng lồ không ngừng vươn lên, nâng tấm lưới khổng lồ thành hình bán nguyệt, nhưng cuối cùng vẫn bị dừng lại trước khi khiến tấm lưới khổng lồ kia nứt vỡ.

"Chết tiệt, chỉ một chút nữa thôi!"

Khi cô gái nhìn thấy điều này, sắc mặt của cô ấy thay đổi, trên mặt tràn đầy vẻ không cam tâm, còn đạo sĩ trung niên và bốn người kia lại cười thành tiếng.

"Huyết Như Ý không hổ danh là bảo vật thứ hai của gia tộc họ Thi chỉ sau Trùng Ngục Phong. Sức mạnh của nó quả thực đáng kinh ngạc. Thật đáng tiếc tu vi của cô quá yếu để có thể huy động sức mạnh thực sự của Huyết Như Ý!"

"Nếu không, bốn người chúng tôi không những không ngăn được cô mà e rằng hôm nay sẽ phải ôm hận nơi này. Chỉ tiếc là, mọi chuyện đều không có ‘nếu như’!”

Đạo sĩ trung niên mỉm cười liếc mắt nhìn ba người kia, trong phút chốc, sức mạnh của bốn người đột nhiên dâng lên, linh lực mạnh mẽ gần như tăng lên gấp bội, vầng sáng phía trên tấm lưới khổng lồ đã đè bàn tay khổng lồ này xuống dưới.

"Phụt!"

Giờ phút này, cô gái đang dùng linh lực của bản thân để điều khiển Huyết Như Ý, điều này có nghĩa là chỉ có một mình cô, chống lại thực lực của bốn người, tiêu hao lớn như vậy khiến cô gái lập tức phun ra một ngụm máu.

"Cô Thi, đừng trách chúng tôi ra tay độc ác. Muốn trách thì trách cô quá trẻ con, không biết cái hiểm ác của thế đạo trong tiểu thế giới này!”

Sát khí trong mắt đạo sĩ trung niên càng lúc càng mạnh, cây phất trần trong tay ông ta đột nhiên quét ra, một luồng lực lượng mạnh mẽ ập vào, đánh nát bàn tay khổng lồ kia thành từng mảnh, Huyết Như Ý cũng phát ra âm thanh than khóc, ánh sáng tắt dần và rớt từ trên không trung xuống.

Mất đi sự chống đỡ của bàn tay người khổng lồ, tấm lưới khổng lồ bốn màu đột nhiên bao phủ, cô gái bị nhốt trong đó, lại bị bốn người bốn phương chặn ở bốn phía, không có đường lui, chỉ có thể giương mắt nhìn tấm lưới khổng lồ rớt xuống.

Ngay khi tấm lưới khổng lồ sắp chạm đến đỉnh đầu của cô gái thì một bàn tay thon thả trắng trẻo đột nhiên nhô lên ở bên cạnh, nắm lấy tấm lưới khổng lồ trước khi nó rơi xuống, rồi ấn thẳng vào giữa tấm lưới khổng lồ, giữ chặt nó trong tay, không thể tiến thêm chút nào nữa.

"Cái gì?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.