Chương trước
Chương sau
Ba quỷ thần hoang mang quay đầu thì vùng sáng dần tan ra, một bóng hình trong không trung chậm rãi bước ra. Đó chinh là Diệp Thiên.

Đôi mắt DIệp Thiên rực lửa. Cậu nhìn toàn bộ hiện trường, sau đó nhìn về phía thần Thiên Chiếu đang bị thương nặng và nôn ra máu.

“Tôi nói rồi, ông quá yếu!”


Toàn bộ hiện trường chìm vào im lặng, chỉ có tiếng gió thổi vi vu.

Diệp Thiên với năng lực của một người đã đánh bại tứ đại quỷ thần trong truyền thuyết.



“Tôi nói rồi, ông quá yếu!”

Ánh sáng thánh dần tan ra, Diệp Thiên bước tới, chắp một tay sau lưng với vẻ mặt thản nhiên.

Đám đông đanh mặt, đồng loạt nhìn viề phía thần Thiên Chiếu, chỉ thấy hắn nôn ra toàn máu với vẻ mặt không dám tin.

Thần Gaya, Liệt Khẩu Nữ, Tửu Thôn Đồng Tử đều hãi hùng, dường như không tin vào sự thực trước mắt mình.

Dương Quang Phổ Chiếu từng có thể phá nát thần hồn của một vị hoàng cấp trung kỳ cũng như đã bao trọn lấy Diệp Thiên nhưng cuối cùng chính thần Thiên Chiếu lại bị thương nặng và bị bay bật ra, còn Diệp Thiên thì không hề bị bất kỳ tổn thất gì.

Đôi mắt Diệp Thiên lấp láy như sao sáng, không hề có một chút dấu hiệu nào là thần hồn bị tổn thương.

“Không thể nào, không thể nào?”

Liệt Khẩu Nữ khẽ lầm bầm, biểu cảm thay đổi.

Dương Quang Phổ Chiếu – chiêu thức dường như chỉ có đường chết lại không hề có chút tác dụng nào đối với Diệp Thiên.

"Tại sao? Tại sao cậu lại không hề hấn gì?”

Thần Thiên Chiếu chật vật đứng dậy, chỉ cảm thấy cơ thể như bị rút sạch.

Sự kết hợp giữa hắn và cơ thể này vốn không hoàn hảo, giờ bị Diệp Thiên khiến cho bị thương nặng thì suýt nữa linh thể bị rời khỏi thân xác.

Nhưng hắn mặc kệ tình hình hiện tại, chỉ muốn biết tại sao Diệp Thiên lại có thể miễn dịch với Dương Quang Phổ Chiếu, thần hồn không hề bị thương, lại còn có thể chèn ép lại hắn nữa.

“Chiêu Dương Quang Phổ Chiếu của ông đúng là vũ khí giết người đối với thần hồn của những người luyện võ, nếu là người khác thì thần hồn sớm đã bị tiêu diệt rồi!”

“Nhưng như những gì tôi nói, chiêu này đối với tôi thì còn quá yếu!”

Diệp Thiên chắp tay sau lưng, thản nhiên lên tiếng.

“Trong lĩnh vực của Dương Quang Phổ Chiếu, thứ mà ông có thể phá nát chính là những thần hồn yếu hơn lĩnh vực Dương Quang Phổ Chiếu. Còn thần hồn của tôi đã mạnh hơn cả mức mà Dương Quang Phổ Chiếu có thể đạt được rồi. Dựa vào chiêu thức này mà đòi khiến thần hồn của tôi bị tổn thương, ông cảm thấy có làm được không?”

Thần Thiên Chiếu nghe thấy vậy thì sững sờ và tái mặt.
Năm đó, hắn dùng chiêu này đến kết thúc ân oán với một cao thủ hoàng cấp trung kỳ, khi đó hắn mới bước vào hoàng cấp, vốn căn bản không thể nào đối đầu với người kia.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.