Chương trước
Chương sau
Thế nhưng hắn là một trong những quỷ thần của Đảo Quốc, trùng hợp thay, đã giải trừ được tà thần mạnh nhất trong lịch sử thần thoại của Đảo Quốc – Bát Kỳ Đại Xà.

Bát Kỳ Đại Xà đã truyền thụ lại tuyệt kỹ này cho hắn. Cuối cùng để hắn có thể báo thù được như ước nguyện thì hắn đã tung chiêu thứ này ra. Dưới sức mạnh của Dương Quang Phổ Chiếu, người có cảnh giới hoàng cấp kia đã bị tiêu diệt thần hồn và cả ngôi làng đó cũng bị hắn xử lý trong nháy mắt.

Vậy mà Diệp Thiên lại nói Dương Quang Phổ Chiếu không thể mạnh hơn thần hồn của hắn dù đã đạt tới cực hạn. Như vậy chẳng khác gì nói thần hồn của Diệp Thiên đã vượt qua cả kẻ đạt hoàng cấp trung kỳ năm xưa?


“Rốt cuộc cậu là loại quái vật gì vậy?”

Thần Thiên Chiếu cảm thấy hoang mang, không khỏi kinh hãi. Hắn vốn tưởng thực lực siêu mạnh của Diệp Thiên đã đủ kinh người rồi, không ngờ thần hồn của cậu còn mạnh tới mức không thể tưởng tượng nổi như vậy.

“Tứ đại quỷ thần của Quốc Đảo sao?”

Nhìn tứ đại quỷ thần với dáng vẻ chật vật, Diệp Thiên bật cười và lắc đầu.

“Các người vốn có thể sống bất tử, tung hoành khắp thiên hạ, chỉ đáng tiếc lại dây vào một người không nên dây là Diệp Thiên tôi!"

Diệp Thiên vừa dứt lời bèn vung tay, một ngọn lửa bùng cháy, nhiệt độ lập tức tăng cao.

“Hãy chết đi!’

Đôi mắt cậu lạnh lùng, vô cảm, rồi cậu đẩy tay ra trước.

Ngọn lửa hừng hực hóa thành một bàn tay lửa khổng lồ đổ ập về phía tứ đại quỷ thần.

Diệp Thiên muốn tiêu diệt cả bốn quỷ thần chỉ bằng chiêu thức này.

Thần Gaya, Liệt Khẩu Nữ, Tửu Thôn Đồng Tử đều đanh mặt. Mùi vị của sự chết chóc xộc tới. Bọn họ có thể cảm nhận được sự nguy hiểm đang giáng xuống, so với việc mất đi xác thịt còn mãnh liệt hơn hàng trăm lần.

“Ầm!”

Khi ngọn lửa sắp bao trùm toàn bộ tứ đại quỷ thần thì thần mặt trời trong đôi mắt thần Thiên Chiếu đột nhiên biến mất, thay vào đó là đôi mắt đen xì. Một luồng sáng phóng ra từ trán hắn, tạo thành lớp lớp khói đen chặn trước ngọn lửa kia.

“Rầm!”

Tia lửa bắn tung tóe, bàn tay lửa lập tức bị chặn lại.

Dù là Phệ Thiên Long Diệm cực mạnh thì lúc này cũng không thể nào khiến cho vùng khói đen kia tiêu tan mà ngược lại tạo thành một thế gọng kìm.

Tình thế thay đổi đột ngột khiến cho vô số người thất kinh, bọn họ có thể cảm nhận được, khoảnh khắc khói đen ập tới, không gian bỗng trở nên tà ma khủng khiếp và bao trùm lấy tất cả.

“Hả?”

Diệp Thiên đanh mắt. Trước đó cậu có thể cảm nhận được tà khí khác thường trên người thần Thiên Chiếu nhưng từ đầu tới cuối hắn đều không bạo phát ra. Lúc này, tà khí đó đã nổ ra không chút kiêng dè khi mà tính mệnh của thần Thiên Chiếu bị uy hiếp.

“Ầm!”

Lại là một âm thanh nặng nề vang lên, bàn tay lửa biến mất, lớp lớp khó đen cũng tan ra.

Dù lớp khói đen tan ra nhưng chỉ một lúc rồi lại lập tức được phóng ra từ người của thần Thiên Chiếu, không gian trở nên đen kịt như mực khiến cho cả vùng núi và rừng cây bị bao phủ bởi khói đen đó.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.