Chương trước
Chương sau
Khi bọn họ vừa dứt lời thì vùng sáng hình tròn khẽ rung lên, rõ ràng là trận chiến bên trong đã bắt đầu rồi.

“Người Hoa Hạ, trong vùng sáng này, thần hồn của cậu sẽ bị ánh sáng thánh xé nát vụn!”

“Thực lực của cậu mạnh, nhưng thần hồn cũng không thể nào chống lại được sức mạnh của Dương Quang Phổ Chiếu đâu!”


Thần Thiên Chiếu đứng bên trong giống như một vị thần mặt trời đích thực. Hắn xoay tay, vô số ánh sáng lao về phía ngực của Diệp Thiên.

Hắn cảm thấy vô cùng tự tin với tuyệt chiêu của mình. Năm xưa người truyền lại chiêu thức này cho hắn là Bát Kỳ Đại Xà đã nói, Dương Quang Phổ Chiếu chuyên tấn công vào phần hồn và là tuyệt chiêu dành cho kẻ địch có thực lực mạnh.

“Ầm!”

Ánh sáng thánh xuyên qua, nó không làm tổn thương thực thể nhưng lại mang sự hủy diệt với lực tinh thần. Chỉ cần một làn sóng dao động mỏng cũng có thể khiến cho tâm thức của người binh thường trở nên đần độn.

Vậy mà đây còn là vô số lớp sóng dày đặc tấn công vào thần hồn của Diệp Thiên thì thử hỏi sức mạnh phá hủy khủng khiếp tới mức nào.

“Dương Quang Phổ Chiếu à, thú vị đấy!”

Diệp Thiên cảm thấy kinh ngạc và gật đầu. Cậu không ngờ, nhìn có vẻ thần Thiên Chiếu chỉ tu về võ đạo lại có thể thi triển một chiêu thức thuộc một linh vực khác hoàn toàn như thế này, hơn nữa còn là tước đoạt trực tiếp thần hồn.

Đòn tấn công lực tinh thần như vậy dù có là một người có tu vi cao hơn thần Thiên Chiếu thì e rằng thần hồn cũng sẽ bị hao tổn ngay lập tức, bị ăn mòn thần hồn và cuối cùng là bị biến mất hoàn toàn.

Đáng tiếc là thần Thiên Chiếu lại gặp phải Diệp Thiên, một người có tu vi đại thành, đạt tới cảnh giới sau phá nguyên.

“Ầm!”

Lực tinh thần không ngừng dao động, ánh sáng do thần Thiên Chiếu kiểm soát đã xuyên qua ngực Diệp Thiên, sau đó vô số ánh sáng lại được chiếu ra từ sau lưng và trán của cậu.

Thần Thiên Chiếu thấy vậy thì vô cùng vui mừng. Khi bị vô số luồng sáng tấn công vào thần hồn thì dù có là kẻ đạt hoàng cấp cũng không thể nào chịu đựng nổi.

Diệp Thiên bị tấn công như vậy nên hắn tin rằng thần hồn của Diệp Thiên sớm đã bị phá nát rồi.

Khi hắn đang vui mừng thì Diệp Thiên đột nhiên nhếch miệng cười chế nhạo.

“Đáng tiếc, Dương Quang Phổ Chiếu dù mạnh nhưng so với tôi thì vẫn còn yếu lắm!”

Diệp Thiên vừa dứt lời thì đôi mắt phát sáng, vô số tia sáng lấp lánh vàng như màu kén bị gột rửa sạch như có một cơn sóng biển vừa ập tới.

“Cái gì?”

Thần Thiên Chiếu hoang mang, há mồm trợn mắt và không dám tin.

Bên ngoài vùng sáng bị bao trùm, ba quỷ thần còn lại cũng đang bàn luận về việc sau khi thần Thiên Chiếu chiến thắng thì thế cục của tứ đại quỷ thần sẽ thay đổi hoàn toàn, đúng lúc này, một âm thanh kỳ lạ vang lên giống như Vương Bá kéo cung.

Sau đó một bóng hình bay vọt ra khỏi vùng sáng, máu rưới đầy không gian, cơ thể quét ngang và rồi bị đánh bật ra xa hàng trăm mét đập thẳng vào một dãy núi gần đó.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.