Chương trước
Chương sau
“Dương Quang Phổ Chiếu!”

Thần Thiên Chiếu khẽ hô lên, hai tay đẩy lên không trung, đồng thời ngọn lửa dưới chân bùng cháy, tạo thành một vùng lửa rộng hàng trăm thước, bao trùm lấy cả Diệp Thiên. Cả thần điện cũng hoàn toàn bị bao phủ.


Sau đó vô số ánh sáng tỏa ra trong không trung giống như được phóng ra từ mặt trời và cuối cùng tạo thành một khu vực ánh sáng hình tròn. Cơ thể của Diệp Thiên và thần Thiên Chiếu đã biến mất trong đó, người ngoài căn bản không thể nào nhìn thấy được.

“Đúng là Dương Quang Phổ Chiếu thật!”

Ba thần quỷ Gaya dù đã có dự đoán trước đó nhưng vẫn phải hô lên vì kinh hãi.

Dương Quang Phổ Chiếu là tuyệt kỹ độc môn của thần Thiên Chiếu, hơn nữa là cấm thuật mà hắn có được truyền thừa từ Bát Kỳ Đại Xà của Đảo Quốc.

Năm xưa thần Thiến Chiếu với kẻ thù chiến đấu đã dùng Dương Quang Phổ Chiếu này. Chỉ trong một nhịp thở mà hàng ngàn người trong làng đã bị hắn xử lý, cả thôn không một ai sống sót, hơn nữa tất cả mọi thứ đều hóa thành hư không, cây cỏ, đất đá đều biến mất, sự sống dường như bị đoạn tuyệt.

Chiêu cấm thuật này không chỉ khiến cho cơ thể bị tiêu hao cực lớn mà sát khí còn quá mạnh, trái với thiên đạo. Đối với những cao thủ tu hành đạt tới hoàng cấp mà nói, làm trái ý trời chính là trái với luân thường đạo lý, nghiêm trọng thì sẽ khiến tu vi bị dội ngược và kéo về cảnh giới thấp hơn.

Với chiêu thức này của thần Thiên Chiếu sau khi tiêu diệt được kẻ địch thì đã phong bế nó, hàng trăm năm qua đều không sử dụng lại. Cho dù có ở trong cuộc chiến vương cấp năm xưa thì hắn cũng không hề dùng đến. Thật không ngờ, lúc này thần Thiên Chiếu lại lấy ra đối phó với Diệp Thiên.

Rất nhiều thế hệ người già của Đảo Quốc cũng nhận ra được chiêu thức khiến người khác nghe là đã thấy sợ này nên cảm thán.

Thần Thiên Chiếu sử dụng chiêu này rõ ràng là đã coi Diệp Thiên là kẻ địch đáng sợ nhất và cũng muốn liệt Diệp Thiên vào danh sách những kẻ phải giết chết.

“Ầm!”

Không gian khẽ dao động, toàn bộ khu vực được chiếu rọi và rực sáng bởi ánh mặt trời. Rất nhiều cao thủ có tu vi thấp không dám nhìn thẳng, chỉ cảm thấy vô cùng chói mắt. Những người bình thường như Cố Giai Lệ thì thậm chí không thể mở nổi mắt, chỉ đứng chăm chăm tại chỗ.

“Đã xuất Dương Quang Phổ Chiếu rồi thì sự thắng thua trong cuộc chiến này đã đến lúc phải định đoạt rồi!”

“Dương Quang Phổ Chiếu không khiến cơ thể bị thương mà tấn công vào thần hồn, bẻ gãy thần hồn và tiêu hủy nó, không thể đề phòng. Cho dù là hàng trăm năm trước, võ hoàng từng đạt tới hoang cấp của Đảo Quốc cũng không thể chặn nổi Dương Quang Phổ Chiếu. Diệp Thiên có mạnh đến đâu thì thần hồn cũng không thể nào mạnh bằng võ hoàng của Quốc Đảo mà!”

Thần Gaya cảm thấy vô cùng tự tin. Cô ta hận Diệp Thiên tới tận xương tủy, thật chỉ muốn cậu bị xé nát thần hồn dưới Dương Quang Phổ Chiếu.

Liệt Khẩu Nữ khẽ thở dài: “Thật ngưỡng mộ thần Thiên Chiếu, một khi thần hồn của Diệp Thiên bị xé nát thì thần Thiên Chiếu có thể thoát thân và nhập linh thể vào thân xác của Diệp Thiên. Tới khi đó, thần Thiên Chiếu sẽ có một cơ thể hoàn hảo, thế cục tứ đại quỷ thần sẽ bị thần Thiên Chiếu chèn ép!”

Lúc này thần Thiên Chiếu vẫn đứng ngang hàng với họ, vì hắn phải kết hợp với một cơ thể không hoàn hảo nên trạng thái sức mạnh không được ổn định. Một khi cướp được cơ thể khỏe mạnh của Diệp Thiên thì chẳng khác gì cá gặp nước, rồng nhập cửu thiên.

Tới khi đó, đừng nói là Đảo Quốc mà e rằng cả thế giới thì thần Thiên Chiếu cũng có chỗ đứng vững vàng.
Ba thần quỷ nói chuyện. Lúc này họ đã không coi Diệp Thiên ra gì, khi Dương Quang Phổ chiếu được tung ra thì Diệp Thiên đã chở thành kẻ chết ngắc trước mặt họ, không thể nào thoát thân được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.