Khi Diệp Thiên vung ra quyền thứ hai mươi tư, Bạch Nhận vốn đã hư hỏng cuối cùng cũng không chịu được sức nặng, đột ngột nứt gãy trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.
Nắm đấm của Diệp Thiên cũng xuyên thẳng tới, đánh vào ngực Võ Đằng Nguyên.
“Phụt!”.
Võ Đằng Nguyên phun ra ngụm máu, cơ thể lùi về sau, nặng nề đạp lên đàn tế thần Gaya.
“Thần Gaya đại nhân!”.
Những người quản lý của gia tộc Gaya kinh hoàng tiến lên, muốn dìu Võ Đằng Nguyên, nhưng lại bị Võ Đằng Nguyên hất ra.
“Cút ra cho tôi!”.
Ông ta ngước mắt nhìn về phía Diệp Thiên, trong mắt toàn là sự oán hận và căm phẫn.
“Diệp Lăng Thiên, tôi phải bằm thây cậu ra làm nghìn mảnh!”.
Ông ta nắm cây Bạch Nhận đã hư hỏng nặng, cơn phẫn nộ trong lòng đã không thể kìm chế thêm nữa.
Bất kể là đối với Võ Đằng Nguyên hay là thần Gaya, những gì bọn họ gặp phải hôm nay đều là nỗi nhục nhã lớn nhất trong đời.
“Tuyệt chiêu của ông đã bị tôi phá, ông còn dư lại được gì?”.
Diệp Thiên chẳng hề để tâm đến ông ta, cho dù thần Gaya và Võ Đằng Nguyên có nhờ vào thế hiểm trở cố gắng chống đỡ thì cũng chỉ đến thế mà thôi.
Màu tím xanh của băng đột ngột bùng lên trên người Võ Đằng Nguyên, linh thể của thần Gaya thoát ra khỏi ông ta, sắc đẹp tuyệt trần hiển hiện trên thế gian.
Ánh mắt giận dữ của cô ta lướt qua người Diệp Thiên, sau đó quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350238/chuong-1961.html