“Vù!”.
Một bóng người lướt nhanh ra ngoài từ trong cơn mưa lửa đầy trời, áo quần dính đầy đốm lửa, cực kì nhếch nhác, chính là Võ Đằng Nguyên.
Nếu không phải ông ta cảm tri cực mạnh, trong thoáng chốc dùng chân nguyên và khí tức hàn băng vốn có để bảo vệ cơ thể, xông ra khỏi phạm vi bao phủ của mưa lửa, thì e rằng lúc này ông ta đã bị đốt cháy toàn thân.
“Thằng nhóc đó học được đòn tấn công bằng lửa trong phạm vi lớn thế này từ đâu? Lẽ nào cậu ta cũng là bậc thầy pháp thuật? Hoặc là người có siêu năng lực nguyên tố lửa? Sao có thể như vậy?”.
Võ Đằng Nguyên liên tục lùi ra xa, không thể kìm chế sự kinh hãi trong lòng.
Ông ta bỗng phát hiện mình đang đối mặt với một con quái vật thực thụ, không thể dùng lẽ thường để định luận.
Lúc này, đầu tóc Võ Đằng Nguyên đã bị cháy sém một mảng, áo quần thủng lỗ chỗ. Tay áo bên trái của ông ta đã bị thiêu rụi, để lộ cánh tay trái gầy trơ xương.
“Nghìn lớp ảnh ảnh băng không đỡ nổi một đòn!”.
Diệp Thiên bay lên không trung, khẽ lắc đầu, giọng điệu khinh thường.
“Mấy lão quái vật của một trăm năm trước các người chết cũng không chết sạch sẽ một chút, tưởng rằng hóa thành ma quỷ nhập vào người khác thì có thể khôi phục vinh quang ngày xưa sao? Thật là nực cười!”.
Diệp Thiên khẽ nắm chặt một tay, sóng lửa đầy trời tan đi, ngưng tụ thành một quả cầu lửa sáng chói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350237/chuong-1960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.