Chương trước
Chương sau
“Đó là… thần Thiên Chiếu sao?”.

Trong lòng ông ta như có sóng to gió lớn, không kìm được nhìn sang người thứ hai.

Đó là một cô gái cao lớn đeo mạng che mặt, cô ta khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, vầng sáng quanh người nhấp nháy, giống như đế vương thời cổ đại.

Một luồng gió nhẹ thổi qua, vén mạng che mặt của cô ta lên, để lộ đôi mắt tà ác. Trên trán cô ta có một chiếc sừng nhỏ vô cùng bắt mắt. Bàn tay cô ta thò ra dưới tay áo dày cộm, lấp lánh ánh sáng đen sẫm, ra là những lớp vảy dày nặng.


Quái dị nhất là miệng cô ta giống như bị dị tật bẩm sinh, to rộng hơn người bình thường. Hơn nữa, hai bên khóe môi cô ta nứt ra, trong lúc đóng mở có thể thấy rõ vòm miệng to như chậu máu…

“Liệt Khẩu Nữ?”.

Vị vương cấp chín sao kia hít một hơi khí lạnh, nhìn sang người thứ ba.

Đó là một đứa trẻ trông chưa tới mười tuổi, da dẻ màu đồng cổ, trông có vẻ cực kì quái dị.

Bàn tay nhỏ nhắn của nó hơi đưa lên, trong tay hiện ra một bầu rượu. Lúc bầu rượu mở ra, ba trinh nữ mặt mũi xinh đẹp của Đảo Quốc bỗng nhiên xuất hiện trên không trung, tất cả đều lộ ra vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.

Làn da màu đồng cổ trên người đứa bé dần trở nên trắng nõn trong suốt, cuối cùng hóa thành một đứa bé mười một, mười hai tuổi đầu thắt bím tóc nhỏ, tay cầm bầu rượu.

Trong mắt nó lóe lên ánh sáng đen tà ác, chỉ há miệng hút, ba trinh nữ Đảo Quốc lập tức khô héo với tốc độ cực nhanh, cuối cùng hóa thành ba thi thể, bay theo gió.

“Ngon thật!”.

Nó liếm môi, vẻ mặt chưa đã thèm. Cố Giai Lệ nhìn thấy mà sởn gai ốc.

“Tửu Thôn Đồng Tử!”.

Vẻ mặt của vị vương cấp chín sao kia lại thay đổi lần nữa, bàn tay khẽ run lên.

“Gia tộc Saiki, người bảo hộ là thần Thiên Chiếu, thần Thiên Chiếu còn được gọi là thần mặt trời. Trong truyền thuyết, người này bẩm sinh đã có vầng sáng trên đỉnh đầu, sở hữu sức mạnh quang minh. Khi người này sinh ra còn kèm theo cả bảo vật thiên địa Bát Chỉ Kính, sức mạnh to lớn, là quỷ thần chính thống!”.

“Gia tộc Thiên Hạc, thần bảo hộ là Tửu Thôn Đồng Tử. Tửu Thôn Đồng Tử còn được gọi là quỷ xử nữ, chuyên dùng nguyên khí và máu tươi của xử nữ làm thức ăn, sức mạnh ghê gớm tà ác. Nó từng gây ra biến động ở Đảo Quốc vào một nghìn năm trước, có thể dùng rượu ngự thần, dùng hồn điều khiển con người!”.

“Gia tộc Noma, thần bảo hộ là Liệt Khẩu Nữ. Liệt Khẩu Nữ là người có tà lực đáng sợ nhất trong tứ đại quỷ thần, chân thân từng là một con dị thú rách miệng, đầu mọc một sừng, sau đó tu luyện thành hình người, điều khiển được sấm sét tia chớp, có sức mạnh hủy diệt thành trì!”.

Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm: “Ngoài thần Gaya ra, ba vị quỷ thần này cũng đã thức tỉnh rồi sao?”.

Liệt Khẩu Nữ nhìn thần Gaya với gương mặt dữ tợn, lên tiếng đầu tiên.

“Thần Gaya, bọn ta vừa mới thức tỉnh không lâu, cô đã dùng truyền âm quỷ thần gọi bọn ta tới đây, có chuyện gì sao?”.

Giọng nói cô ta có vẻ đùa cợt, lại có chút chế giễu. Cô ta đã cảm nhận được tình trạng thương tích của thần Gaya lúc này.

Thần Thiên Chiếu và Tửu Thôn Đồng Tử không lên tiếng, nhưng đôi mắt cũng lóe sáng, nhìn thẳng vào cô ta.

Ánh mắt của thần Gaya vô cùng u ám, sát ý trong mắt tràn dâng.

“Bớt nói nhảm, lần này tôi gọi các người tới đây là muốn mời các người cùng đối phó kẻ địch!”.

Cô ta nhấc tay lên, chỉ về phía Diệp Thiên đang đứng giữa không trung.

“Chỉ cần ba người chịu giúp tôi giết chết kẻ này, tôi đồng ý chia sẻ linh khí ẩn giấu dưới lòng đất ở núi Thiên Lâm này với các người!”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.