Chương trước
Chương sau


Họ đợi khoảng một tiếng đồng hồ, đám đông có thể cảm nhận được sức mạnh lôi đình trong đó đột nhiên giảm bớt.

“Là lúc này đây!”


Ánh mắt của tám người họ đột nhiên lóe ra tinh quang, đây chính là thời cơ mà họ đang đợi.

Tám vị vương cấp dường như không phân biệt trước sau, họ thi triển công pháp, định lao vào quầng sáng mười màu.

“Đùng!”

Tám người vừa mới nhúc nhích thì quầng sáng mười màu thoáng rung lên, sau đó, mười tia sấm sét cực lớn bắn ra ngoài, chia về phía tám người.

Tám người lộ vẻ kinh ngạc, không ai ngờ biến cố này sẽ xảy ra.

Sức mạnh sấm sét vô cùng cuồng bạo, họ chưa từng gặp phải luồng sức mạnh nào mạnh mẽ đến thế. Tám người lập tức giở thủ đoạn riêng, ngưng tụ chân nguyên trước thân mình tạo thành bức tường chắn, định đỡ lấy đòn tấn công này.

“Xẹt xẹt!”

Tám người đều bị sét đánh trúng, tường chắn lập tức bị phá hỏng, không một ai trong tám người là ngoại lệ, ai nấy “hừ” một tiếng đau đớn, bị đánh cho nghiêng ngả về sau. Họ chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi sục, mà chỗ bị trúng lôi đình thậm chí còn xuất hiện mảng cháy đen rất to.

“Sức mạnh đáng sợ quá, rốt cuộc đây là bảo bối gì vậy?”

Tám người kinh ngạc mãi không thôi, nhưng chẳng có ai rút lui, ngược lại còn âm thầm thấy vui mừng.

Uy lực của bảo vật càng mạnh thì khao khát cướp lấy nó càng mạnh mẽ.

Tám người đang chuẩn bị xông lên một lần nữa thì một giọng nói lãnh đạm đột nhiên vang ra.

“Thứ tôi luyện chế ra mà các người cũng muốn tranh giành?”

Giọng nói này vọng ra từ bên trong quầng sáng mười màu, tám người đồng loạt sững sờ, sau đó quầng sáng cũng tan đi, một thanh kiếm cổ xưa lấp lánh ánh sáng nhiều màu cuối cùng cũng hiện ra trước mặt họ. Nhưng tám người này còn chưa kịp phản ứng, thanh kiếm dài đã đột ngột rơi xuống, sau đó được một bàn tay trắng nõn và thon dài nắm chặt lấy.

Tám người cúi đầu nhìn, thấy một thanh niên đang khoanh chân ngồi trên nóc tòa nhà, nhìn về phía họ bằng ánh mắt sáng rực như ngọn đuốc.

Năm người khác cực kỳ ngạc nhiên, không khỏi suy đoán thanh niên này là ai.

Trên nóc tòa nhà, chàng thanh niên điềm tĩnh liếc mắt nhìn sang và giơ thanh kiếm dài trong tay lên chính là Diệp Thiên.

Bảy ngày qua, cậu ở lại nơi này, chưa từng di chuyển nửa bước, không ăn một hạt cơm, không uống một giọt nước.

Khí tức của tám người kia khi chạy tới, cậu đã phát hiện ra từ lâu rồi, nhưng không hề tỏ thái độ, chỉ đợi khoảnh khắc Chân Vũ Tiệt Thiên kiếm chính thức hoàn thành.
Mà bây giờ, Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm không tì vết đang được cậu nắm trong tay.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.