“Diệp Lăng Thiên, chỉ là một kiếm này, cậu hẳn đã biết sự cách biệt giữa tôi và cậu rồi”.
Cận Vô Trần thờ ơ nói, tiến một bước ra vẫn xuất hiện trước mặt Diệp Thiên như tiếp nói không gian, bình tĩnh đánh một cú ra.
Diệp Thiên hoàn hồn, đã có cảm giác trước đó cũng vung một cú đấm ra.
Nắm đấm của hai người chạm vào nhau, cuồng phong nổi lên, biển dưới chân họ trũng xuống, một luồng khí tức cuộn trào theo sóng biển tạo nên những con sóng khổng lồ dài cả trăm mét.
Diệp Thiên hừ một tiếng, lùi lại về sau, bị cú đấm mang theo sức mạnh kinh thiên động địa của Cận Vô Trần đánh cho lùi về sau một lần nữa.
Khi Diệp Thiên lùi lại, Cận Vô Trần không cảm xúc hai tay cuộn lại, vô số nước biển tụ lại trên mặt biển cực lớn, ngưng tụ thành hai lòng bàn tay to lớn mấy chục thước, đánh vào hai bên trái phải của Diệp Thiên.
Hai bàn tay này không lớn bằng bàn tay trước đó, nhưng lại chắc chắn và cứng hơn bàn tay màu xanh trước đó, thậm chí tấm thép dày vài mét cũng có thể bị ép thành bánh sắt khi ở trong đó.
“Phá!”
Mặc dù vai Diệp Thiên đang bị thương nhưng không ảnh hưởng đến sức chiến đấu của cậu, từ khi xuất đạo, cậu chưa từng sợ bất kỳ một đối thủ nào, dù bây giờ Cận Vô Trần có tu vi cảnh giới vượt xa cậu, đã đạt đến bước cậu khó mà chống lại nhưng cậu vẫn không hề có ý rút lui.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350175/chuong-1898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.