Chương trước
Chương sau
“Diệp Lăng Thiên, chỉ là một kiếm này, cậu hẳn đã biết sự cách biệt giữa tôi và cậu rồi”.

Cận Vô Trần thờ ơ nói, tiến một bước ra vẫn xuất hiện trước mặt Diệp Thiên như tiếp nói không gian, bình tĩnh đánh một cú ra.


Diệp Thiên hoàn hồn, đã có cảm giác trước đó cũng vung một cú đấm ra.

Nắm đấm của hai người chạm vào nhau, cuồng phong nổi lên, biển dưới chân họ trũng xuống, một luồng khí tức cuộn trào theo sóng biển tạo nên những con sóng khổng lồ dài cả trăm mét.

Diệp Thiên hừ một tiếng, lùi lại về sau, bị cú đấm mang theo sức mạnh kinh thiên động địa của Cận Vô Trần đánh cho lùi về sau một lần nữa.

Khi Diệp Thiên lùi lại, Cận Vô Trần không cảm xúc hai tay cuộn lại, vô số nước biển tụ lại trên mặt biển cực lớn, ngưng tụ thành hai lòng bàn tay to lớn mấy chục thước, đánh vào hai bên trái phải của Diệp Thiên.

Hai bàn tay này không lớn bằng bàn tay trước đó, nhưng lại chắc chắn và cứng hơn bàn tay màu xanh trước đó, thậm chí tấm thép dày vài mét cũng có thể bị ép thành bánh sắt khi ở trong đó.

“Phá!”

Mặc dù vai Diệp Thiên đang bị thương nhưng không ảnh hưởng đến sức chiến đấu của cậu, từ khi xuất đạo, cậu chưa từng sợ bất kỳ một đối thủ nào, dù bây giờ Cận Vô Trần có tu vi cảnh giới vượt xa cậu, đã đạt đến bước cậu khó mà chống lại nhưng cậu vẫn không hề có ý rút lui.

Cậu đặt hai bàn tay trước ngực, sau đó đẩy sang hai bên cơ thể, chân nguyên màu lam nhạt bộc phát, tăng thêm sức mạnh trên đó cưỡng chế đỡ được hai bàn tay khổng lồ nước biển đang đập đến.

“Bao vây!”

Cận Vô Trần không hề tỏ ra ngạc nhiên, tư thế tay thay đổi, đầu ngón tay hơi nhấc lên, hai bàn tay lớn thành nước bỗng thay đổi, thủy lưu bị phân tách ra, tràn ra từ khe hở phòng ngự của Diệp Thiên, sau đó biến thành một quả cầu nước cực lớn, bao vây Diệp Thiên trong đó.

“Đây là cao thủ hoàng cấp, khống chế cả trời đất, cảm ứng thiên địa, sức mạnh vô tận, không có bắt đầu đoạn tuyệt”.

Hắc Thần Vu Chủ đã nghĩ đến việc rút lui, ông ta đang lo nếu mình còn tiếp tục xem trận chiến thì sau khi Cận Vô Trần giải quyết Diệp Thiên xong sẽ chuyển hướng sang mình.

Lúc này Cận Vô Trần đã kiểm soát được cả phương trời này, dù Diệp Thiên có sức mạnh cực lớn mạnh, thực lực của chân nguyên cũng không kém hơn vương cấp chín sao là bao, nhưng sức người có hạn, sức mạnh của trời đất là vô hạn, dù Diệp Thiên có cố hết sức chống đỡ thế nào đi chăng nữa, vẫn không thể đánh lại Cận Vô Trần đã hòa một thể với trời đất, sẽ có lúc thất bại thôi.

“Thôi xong!”

Ngụy Phó siết chặt nắm đấm, ông ta không ngờ tình hình lại phát triển đến nước này. Cận Vô Trần lâm trận đột phá, đây chắc chắn là truyền kỳ tối thượng của giới võ thuật trong hàng trăm năm.

Ông ta nghĩ đến vận mệnh thê thảm của nhà họ Ngụy sau khi Diệp Thiên thất bại thì lại đau đầu.

Ông ta nhìn chằm chằm về phía mặt biển ở đằng xa, siết chặt điện thoại trong tay, một khi Diệp Thiên thất bại, ông ta sẽ gọi điện bảo thế hệ sau của nhà họ Ngụy rời khỏi Cảng Đảo ngay.

“Đừng!”

Thấy Diệp Thiên bị quả bóng nước bao vây, ở trong đó liên tục đánh đấm vào thành bóng nước nhưng không thể thoát ra được, Nhậm Uyển Doanh hơi ươn ướt, lòng đau như cắt.
Mặc dù cô ta không thân quen với Diệp Thiên lắm, chỉ quen biết được vài ngày nhưng đã cực kỳ thích chàng trai này, thậm chí không tự chủ được mà thích cậu, cô ta biết người đàn ông này kiêu ngạo thế nào.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.