Chương trước
Chương sau
Thế nhưng dù ông ta có điều động rất nhiều nguồn sức mạnh và mối quan hệ thì cũng chỉ điều tra được một chút về Diệp tiên sinh, căn bản không thể nào tiếp cận được nguồn thông tin cốt lõi, thậm chí đến cả thân phận thật sự của Diệp tiên sinh cũng không điều tra ra được. Diệp tiên sinh thần bí thế nào cũng đã phản ánh được quyền thế mà cậu ta có.

Mặc dù ông ta tự mình thừa nhận là một người từng trải trên thương trường, bất luận sự nghiệp có lớn đến đâu thì ông ta cũng hiểu so với Diệp Thiên, tập đoàn Âm Dung căn bản chẳng là gì.


Nếu Diệp Thiên chính là Diệp tiên sinh của tỉnh xuyên vậy thì con trai ông ấy đắc tội với Diệp Thiên đồng nghĩa với việc tạo ra một kẻ địch trước giờ chưa từng có đối với Tập đoàn Âm Dung, mang tới hậu họa khó có thể tưởng tượng nổi.

Vạn Vũ Hào tối sầm mặt, rất nhiều những người có tiếng ở tỉnh Xuyên hiện đang có mặt ở biệt thự nhà họ Tiếu cũng lập tức phản ứng lại, ai cũng tỏ ra kinh hoàng.

Bản thân Vạn Viễn Đồ cũng tái mặt và nhụt chí.

Lý Thu Hà là tình nhân của Ngô Lăng Hiên, chắc chắn cô ta không thể vì một thằng mặt búng ra sữa mà lấy ra uy hiếp Ngô Lăng Hiên được, vậy thì chắc chắn những gì cô ta nói đều là thật, Diệp Thiên chắc chắn chính là nhân vật siêu nhiên mà anh ta đang tưởng tượng

Trước đó anh ta còn cả thấy khả năng thắng ở trong tay, có thể chèn ép được Diệp Thiên. Nhưng giờ đây sự cân bằng đã bị dạo động, thứ mà anh ta phải đối mặt tiếp theo chắc chắn là sự báo thù điên cuồng.

Nghĩ tới việc cả bố con Ngô Quảng Phúc, Ngô Lăng Hiên đều phải cúi đầu trước Diệp Thiên thì lần đầu tiên trong đời anh ta bỗng dấy lên sự nghi ngờ đối với lai lịch của mình, tập đoàn Âm Dung lớn như vậy nhưng có thể đỡ nổi đòn tấn công của Diệp Thiên hay không?

Đoạn Lâm Khôn quỳ xuống đất, gập đầu xin tha mạng, khiến mặt đất kêu côm cốp, máu chảy đầy mặt, nhưng Diệp Thiên không hề dao động.

Lý Thu Hà bước lên trước nói với Diệp Thiên: “Diệp tiên sinh, tôi đã gửi tin cho Ngô Lăng Hiên rồi, giờ Lăng Hiên đang tới đây!”

“Gã này dám đắc tội với cậu, Ngô Lăng Hiên chắc chắn sẽ không tha cho anh ta, mong cậu yên tâm!”

Diệp Thiên quay qua liếc nhìn Lý Thu Hà với ánh mắt lạnh lùng và chỉ gật đầu.

Cô gái này cũng thông minh đấy.

Đoạn Lâm Khôn nghe thấy Ngô Lăng Hiên đang trên đường tới thì mặt tái mét, đầu nhấc cao hơn và dập càng mạnh hơn, anh ta không ngừng cầu xin Diệp Thiên tha cho mình.

“Không cần dập nữa, cơ hội đã cho rồi nhưng không biết trân trọng!”

Diệp Thiên dưới ánh mắt quan sát của đám đông chỉ chậm rãi đứng dậy.

“Còn anh”, cậu chỉ về phía Vạn Viễn Đồ: “Trong vòng ba ngày, trên thế giới này sẽ không còn cái gọi là tập đoàn Âm Dung nữa!’

Vạn Viễn Đồ chau chặt mày, mặt tối sầm.

Nhưng sau khi im lặng thì anh ta cũng không còn sợ hãi, chỉ mạnh dạn lên tiếng: “Diệp tiên sinh, tôi biết cậu từng là chúa tể tỉnh Xuyên, quyền lực khắp nơi nhưng giờ cậu muốn trong vòng va ngày tập đoàn Âm Dung biến mất thì có phải là khẩu khí hơi lớn không?”

“Tổng bộ của tập đoàn Âm Dung nằm ở Cống Tây Xương Nam, Lư Thành chỉ là một phần nhỏ, tôi tin cậu có thể khiến chúng tôi không có chỗ đứng ở tỉnh Xuyên nhưng cậu muốn trong vòng ba ngày tiêu diệt được toàn bộ Âm Dung thì cũng là coi thường chúng tôi quá!”

Không chỉ có Vạn Viễn Đồ nghĩ vậy mà đến ngay cả Vạn Vũ Hòa và những thương nhân lão làng cũng thầm đồng tình. Diệp Thiên mạnh thật nhưng cũng chỉ ở tỉnh Xuyên mà thôi, muốn có sức ảnh hưởng tới cả Xương Nam thì có thể nói rằng cực kỳ khó.
“Vậy sao?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.