“Tôi nói cho anh biết, cho dù ông chủ của anh có ở đây thì cũng phải cúi người bưng trà cho cậu ấy, cho dù có là bố của ông chủ thì cũng phải đứng sau cậu ấy, vậy mà anh dám bắt cậu ấy quỳ xuống xin lỗi anh, còn cho người tới bao vây tấn công, có phải là anh chán sống rồi không?”
“Cái gì?”, Đoạn Lâm Khôn nghe thấy vậy thì tái mặt, không dám tin vào tai của mình.
Khắp tỉnh xuyên này người có thể sánh ngang hàng với bố con Ngô Lăng Hiên chẳng có mấy người, những người có thể khiến Ngô Lăng Hiên phải cúi người thì cũng đã rời khỏi tỉnh Xuyên từ hơn một năm trước.
Vậy mà Lý Thu Hà lại nói Ngô Lăng Hiên có ở đây thì cũng phải rót nước bưng trà cho Diệp Thiên sao?
Không chỉ có vậy, Lý Thu Hà còn nói, dù có là bố của Ngô Lăng Hiên ở đây thì cũng phải đứng phía sau Diệp Thiên. Bố của Ngô Lăng Hiên từng là vua của thế giới ngầm tỉnh Xuyên đấy.
Mặc dù Ngô Quảng Phúc đã rút khỏi thân phận đại diện phát ngôn nhưng cùng với việc tập đoàn Lăng Thiên gia nhập thị trường thì ông ta cũng giữ chức vụ quan trọng trong tập đoàn này, địa vị còn cao hơn cả trước đây. Vậy mà ở đây còn không bằng Diệp Thiên thì địa vị của Diệp Thiên mạnh tới cỡ nào chứ?
Đúng lúc này, Diệp Thiên đi về phía anh ta, một luồng khí lạnh lướt qua khiến anh ta đóng băng từ đầu tới chân.
Đoạn Lâm Khôn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350045/chuong-1768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.