“Đừng gây xung đột với bọn họ. Người đứng sau Gia Hồng, chúng ta không động vào được đâu!"
“Sau lưng bọn họ là Lâm Thiếu Bân – con của ông Lâm ở Xuyên Nam.
Cô ấy giữ chặt Diệp Thiên, cũng không còn quan tâm hành động đó có gì mờ ám hay không, cô ấy thật sự chỉ không muốn Diệp Thiên đi nộp mạng.
Nếu như thật sự khiến Lâm Thiếu Bân nổi giận thì cả tỉnh Xuyên này sẽ không còn chỗ nào có thể dung túng được cho Diệp Thiên nữa.
“Anh Diệp Thiên, anh bình tĩnh chút!"
Giọng nói của Ngô Duyệt Vũ cũng trầm hơn vài phần.
“Lâm Thiếu Bân không phải là người mà người bình thường như chúng ta có thể đối đầu được. Cho dù toàn bộ người của thôn cộng lại cũng không đấu lại được một câu nói của đối phương. Một nhân vật như vậy chúng ta không thể động vào nổi, đừng kích động để phải hủy hoại chính mình".
Vừa rồi Diệp Thiên khiến thầy Lý bị thương đúng là khiến cô gái này phải ngước nhìn. Nhưng chính vì vậy mà cô ta càng không muốn Diệp Thiên dây vào chuyện này nên mới lên tiếng nhắc nhở.
Diệp Thiên mỉm cười giống như không có chuyện gì.
“Chị Tinh không cần lo lắng”.
Cậu quay qua nhìn Ngô Duyệt Vũ và cũng cười với vẻ khinh miệt.
“Tiểu Vũ, một tên Lâm Thiếu Bân mà lại kinh khủng như vậy trong mắt em sao? Hừ, so với anh, hắn còn kém xa!”
Diệp Thiên khẽ dao động đôi mắt nhìn về phía người thanh niên dẫn đầu Gia Hồng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349389/chuong-1112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.