Chương trước
Chương sau
Trương Chí Lăng tay cầm phất trần, tay khẽ phất, bản đồ Thái Cực lập tức biến mất. Ông ta nhìn chằm chằm luồng sáng xanh nơi chân trời phía xa, vẻ mặt liên tục thay đổi.

“Vù!”

Ở phía xa, luồng sáng xanh bỗng nhiên bùng nổ hóa thành từng điểm sáng ngập trời, sau đó một bóng người lại xé gió lao tới, trong thoáng chốc đã đến gần Trương Chí Lăng, chính là Diệp Thiên.


Khóe miệng Diệp Thiên còn vương máu, áo quần trên người đã bị sức mạnh kinh người xé rách, để lộ đường cong cơ bắp rắn rỏi cân xứng, mỗi một vị trí đều tràn ngập sức công phá kinh khủng.

Trương Chí Lăng khẽ nheo mắt, trầm giọng hỏi: “Diệp Lăng Thiên, tại sao cậu lại làm như vậy?”

Từ đầu đến cuối tổng cộng ông ta đánh ra ba chiêu, nhưng Diệp Thiên lại không hề phòng ngự, cũng chưa từng tấn công ông ta, chỉ thản nhiên đỡ lấy ba lần tấn công của ông ta.

Diệp Thiên một tay khẽ chùi vết máu khóe miệng, vẻ mặt tươi cười.

“Tôi từng nhận được ơn lớn chỉ điểm của ông, ân tình này mãi mãi khắc ghi trong lòng, vì vậy trận chiến này tôi nhường ông ba chiêu!”

Đám người Diệp Vân Long bên dưới, ai ai cũng có vẻ mặt sợ hãi, tu vi Trương Chí Lăng siêu việt, xếp thứ ba trên bảng sức lực chiến đấu thế giới, tu vi này cũng phải mạnh hơn gấp đôi so với Alis và Mitsui Masao cộng lại. Diệp Thiên vừa đến đã nhường ba chiêu, chịu đựng ba lần tấn công vô cùng đáng sợ, quyết đấu với cao thủ như vậy cũng đủ mất mạng rồi.

“Diệp Lăng Thiên, phải chăng cậu cho rằng làm vậy thì tôi sẽ nương tay sao?”

Trương Chí Lăng trầm giọng nói.

Diệp Thiên cười nhạt, huơ tay, cậu khẽ xoay cổ, tiếng các khớp xương vặn vẹo vang lên khắp người.

“Đã qua ba chiêu, bây giờ, tôi sẽ không nương tay nữa!”

Cậu khẽ nâng tay trái lên, năm ngón tay khép lại, tay phải dựng thắng, là chiêu thức khởi động tiêu chuẩn của Thái Cực Quyền.

“Lãm Tước Vĩ?”

Ánh mắt Trương Chí Lăng nhìn chăm chú.

Diệp Thiên cười mỉm, sức lực xung quanh dâng trào: Như Phong Tự Bế, Vô Thủy Đoạn Tuyệt.

“Tôi sẽ dùng Thái Cực Quyền mà tôi lĩnh ngộ được, đấu với Thái Cực Quyền của ông!”



“Thái Cực Quyền?”

Ánh mắt Trương Chí Lăng căng thẳng, Diệp Thiên khẽ nâng tay trái, tay phải dựng thẳng trước ngực, đây là chiêu thức mở đầu Lãm Vĩ Tước tiêu chuẩn trong Thái Cực Quyền.

Hơn nữa, chiêu thức mở đầu của Diệp Thiên không giống như mấy người nhìn bề ngoài rồi tùy tiện mô phỏng lại, cậu chỉ nâng tay lên, khí thế trên người dào dạt, tự mình trở thành một phương trời riêng, giống như những tu sĩ Thái Cực Quyền đã khổ tu mấy chục năm.

Thái Cực Quyền Võ Đang, dễ học mà khó tinh thông, muốn nắm chắc tinh túy thì cần tu luyện liên tục, tập đi tập lại thì mới lĩnh hội được tinh túy.

Tám năm trước, sở dĩ ông ta ở dưới núi tập luyện Thái Cực Quyền là muốn hiểu được bước cuối cùng của Thái Cực Quyền, để Thái Cực Công của bản thân đạt đến cảnh giới viên mãn, cũng chính vì như vậy mới gặp được Diệp Thiên.

Nhưng quả thực ông ta không ngờ, Diệp Thiên tùy ý bày ra tư thế mở đầu cũng không hề thua kém gì Thái Cực Quyền mà ông ta đã khổ luyện cả mấy chục năm.

“Sao cậu lại biết Thái Cực?”
Trương Chí Lăng thân là Chưởng môn, đương nhiên biết trong cả Võ Đang không hề có người nào như Diệp Thiên, Diệp Thiên cũng chưa từng có liên hệ gì với Võ Đang, nhưng thủ pháp Thái Cực Quyền của Diệp Thiên lúc này lại khiến ông ta vô cùng bất ngờ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.