Câu nói của ông ta dường như đang khen ngợi Diệp Thiên nhưng giọng điệu lại vô cùng lạnh lùng và đanh thép.
“Tôi có uy phong hay không cũng không liên quan tới ông!”
Đối diện với bảy vị tướng, biểu cảm của Diệp Thiên vô cùng thản nhiên: “Ngược lại ông ấy, tôi coi trọng ông là vì công lao với đất nước nên khuyên ông một câu, mau rời đi, đừng có làm đục nước trong!”
“Chuyện giữa tôi và nhà họ Giang, các người không quản nổi!”
Diệp Thiên vừa dứt lời thì ánh mắt của tướng Trần trở nên tối thêm vài phần.
Giang Vũ Dân ở bên cạnh tức giận quát: “Diệp Lăng Thiên, cậu chẳng qua chỉ là một tiểu bối, tự cho rằng có chút thành tựu thì khinh thường toàn bộ anh hùng trong thiên hạ sao?”
“Tướng Trần là bề trên, vậy mà cậu nói chuyện với ông ấy như vậy, đúng là đại bất kính!’
Vô số quan khách xung quanh đều lắc đầu thở dài. Biểu hiện của Diệp Thiên thực sự là quá cuồng ngạo.
Đây là một vị thượng tướng đấy.
Tướng Trần từ ngàn dặm xa xôi tới đây ra mặt vì nhà họ Giang thì đã là cú sốc chí mạng đối với Diệp Thiên. Vậy mà Diệp Thiên không biết đường cúi đầu cầu xin lại còn dám cảnh cáo ông ta.
“Hừ, nghe đồn Diệp tiên sinh của tỉnh Xuyên vô cùng cuồng ngạo, cậy mạnh ức hiếp quả nhiên không sai!”
Tướng Trần sầm mặt nhưng vẫn chưa hề nổi giận, ông ta chỉ thản nhiên nói: “Người trẻ, cậu năm nay nhìn cũng chỉ tầm hai mươi, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349332/chuong-1055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.